Đám người Vương Song đứng trước cửa quân doanh, nhìn đám người Thu sư trưởng, thở dài một hơi,
- Các vị, tuy ta không thể làm cùng các ngươi, nhưng ta vẫn hy vọng các ngươi thành công thu phục được thành phố Giang Nam!
Vương Song và mọi người vẫn quyết định rời đi, cho nên không muốn ở đây lâu thêm nữa, cơm nước xong xuôi thì chuẩn bị xuất phát, hắn cũng hỏi đám người Lâm Tuyết Tình có muốn ở lại đây không, bọn họ đều cự tuyệt, ghét bỏ nơi này là quân doanh không thích hợp với đám bọn họ, vẫn muốn đến thành phố Hoa Tân hơn!
- Tào bí thư, Thu sư trưởng, ta muốn hỏi một cậu, vì sao các ngươi không đến thành phố Hoa Tân nhờ giúp đỡ? Ta nghĩ đều là người cũng một nước, sẽ không thấy chết không cứu đâu!
Vương Song có chút hiếu kỳ hỏi.
Đâay cũng là nghi hoặc của hắn, dù sao, nếu như thực lực của bản thân mình cường đại như vậy, một khi gặp nguy cơ khuyết thiếu lương thực, điều đầu tiên phải làm chắc chắn là nhờ vả các thế lực xung quanh chứ!
Cho nên hắn mới cảm thấy lạ, dựa vào thực lực và trí tuệ của Thu Báo Quốc sao lại không nghĩ đến chuyện này.
- Thành phố Hoa Tân, trước đó bọn ta cũng từng nghĩ đến thành phố Hoa Tân này, cũng phái người tìm hiểu rồi, nhưng nghe nói người thống trị nơi đó tên là Lôi Thành, đã trực tiếp cự tuyệt thỉnh cầu của bọn ta.
Lần này Vương Lê lên tiếng, lúc ấy hán đề nghị đến thành phố Hoa Tân xin giúp đỡ, không ngờ lại bị người ta cự tuyệt!
- Các ngươi cứ như vậy mà từ bỏ sao?
Vương Song kinh ngạc nói, thời đại mạt thế, chẳng lẽ còn phải sống hòa nhã như trước đây sao, nếu đã không giúp đỡ, vậy ở đây có mấy ngàn binh lực để làm gì, trực tiếp đánh vào, xem bọn họ có cho lương thực hay không! Không cho, đánh tới khi hắn cho, ở đây có súng đạn, có xe tăng có trực thăng, sợ cái gì!
- Không như vậy thì còn có thể thế nào? Chẳng lẽ muốn bọn ta đánh vào sao, chưa nói đều là nhân loại, một khi bọn ta làm như vậy thật, các tướng sĩ cũng sẽ không đồng ý nhắm vào người một nhà!
Vương Lệ cười khổ nói, cũng không còn sắc bén như trước nữa.
- Đúng vậy, chúng ta giết Zombie và thú biến dị có thể không chút nương tay, nhưng đối mặt với đồng bào, quyết không chĩa súng về phía bọn họ!
Thu sư trưởng ở một bên trầm giọng nói, ngữ khí vô cùng chắc chắn, thân là quân nhân, bảo vệ quốc gia chính là sứ mệnh cả đời của hắn, nếu như chĩa họng súng về phía đồng bào mình, cũng là phản bội tín niệm mấy chục năm của mình, hắn tuyệt đối không đồng ý!
- Haiz
Vương Song ngửa mặt lên trời thở dài, trong lòng không biết nên nói bọn họ bảo thủ hay là ngoan cố nữa, có thực lực cường đại như vậy mà không dùng, cứ phải đi làm tìm đường chết, hắn thật sự có chút cạn lời, nhưng cho dù thế nào, cũng là lựa chọn của bọn họ, bản thân mình cũng chỉ là người ngoài, không nói gì vẫn tốt hơn!
- Được rồi, tạm biệt, hy vọng sau này còn có cơ hội gặp lại!
Vương Song chào tạm biệt mọi người. Vừa lúc định rời đi, Vương Song đột nhiên nhớ đến gì đó, nhìn Tào Quân, nghi ngờ hỏi:
- Tào bí thư, ta nhớ lúc ấy ngươi có cứu được cả nhà Kim Thường, không biết bây giờ bọn họ đang ở đâu?
Đám người Tào Quân nghe Vương Song nói vậy thì sững sờ, Tào Quân nhớ ra Vương Song nhắc đến một nhà ba người kia, lên tiếng:
- Bọn họ đều ở trong quân doanh này, người nếu không nhắc thì ta cũng quên, bây giờ ta đưa bọn họ đến gặp ngươi nhé?
Vương Song biết bọn họ còn sống, trên mặt lộ ra chút ý cười, lắc đầu nói:
- Không cần, nói cho bọn họ, ta đã tìm giúp rồi nhưng không tìm được người bọn họ cần tìm, hy vọng bọn họ nên chuẩn bị tâm lý!
Đám người Tào Quân nghe vậy, nghiêm túc nói:
- Yên tâm, ta nhất định sẽ truyền lời.
- Bảo Trọng!
Đám người Tào Quân lại nói, tuy Vương Song không gia nhập cùng bọn họ, nhưng đối mặt với Tiến Hóa Giả vô cùng cường đại thế này, bọn họ đều biết quan trọng là phải tạo mối quan hệ, lỡ như sau này có việc cần, có mối quan hệ này, cũng dễ mở miệng. Cho nên, ai cũng không lộ ra biểu cảm gì.
Sau khi đám người Vương Song rời đi, nhìn bóng lưng bọn họ ở phía xa, Tào Quân như suy nghĩ gì đó, nhìn Thu Báo Quốc nói:
- Lão Thu, ngươi thấy thế nào?
Tào Quân đột nhiên nói như vậy, nhưng Thu Báo Quốc lại hiểu ý hắn, nét mặt chính khí bây giờ lại vô cùng ngưng trọng, nhìn bóng lưng đám người Vương Song đã rời đi,
- Dã tâm quá lớn! Không biết là phúc hay họa?
- Hy vọng hắn có thể đi con đường đúng đắn, nếu không, một khi lạc lối, cuối cùng kẻ chịu khổ sẽ là những người bình thường!
Hai người đồng thời thở dài, dường như vô cùng lo lắng cho tương lai.
- Ngươi cảm thấy lời hắn nói có đáng tin không?
- Thật giả đã không còn ý nghĩa gì nữa, chuyện đã quyết định thì không thể thay đổi!
- Nhưng có một việc quên không nói với hắn, thành phố Hoa Tân không phải là chỗ tốt, nơi đó vô cùng hỗn loạn, các thế lực rồng rắn lẫn lộn, hắn đi chuyến này, không biết sẽ gây nên song gió gì nữa!
Tào Quân nói một cách thâm sâu.
- Ha ha, như vậy mới thú vị chứ, dựa vào thực lực của hắn, ta lại chờ mông xem sẽ có chuyện gì xảy ra!
Trong mắt Thu sư trưởng lóe lên chút ánh sáng kỳ lạ, cười nói.
Những người ở bên cạnh nghe hai người nói chuyện, thậm chí ngay cả người của hai phe cũng tạm thời buông lỏng cảnh giác.
Nhưng Vương Song không biết chuyện gì cả, tiếp tục lên đường, đám người Vương Song gặp phải vô số Zombie cản trở, cũng giết rất nhiều Zombie, đồng thời cũng nhìn thấy rất nhiều việc ác, nhân tính đen tối bây giờ trở nên vô cùng đáng sợ, không có đạo đức kỷ luật ràng buộc, mọi người dường như đều trở thành dã thú, bắt đầu tuân theo những nguyên tắc nguyên thủy nhất.
Nguyên tắc, mạnh được yếu thua, cạnh tranh sinh tồn.
Mấy loại bẫy rập, âm mưu từ đồng loại của mình, đám người Vương Song cũng gặp được vài lần nhưng bây giờ thực lực của bọn họ vô cùng cường đại, tất cả đều bị phá hủy, bọn họ còn giết hơn mười mười!
Bây giờ, giết người đã trở thành một việc không thể bình thường hơn được nữa, tất cả mọi người dường như đều điên cuồng và hoang dã, có thể vì một cái bánh bao mà giết người huynh đệ tốt của mình, cũng chỉ vì muốn chạy thoát khỏi đám Zombie mà đẩy vợ và nữ nhi của mình ra sau, còn vì để bản thân trốn thoát mà tranh máy bay đến…
Từng việc từng việc đều khiến cho lòng Vương Song trở nên lạnh lẽo, càng khiến cho một nữ nhân như Lâm Tuyết Tình một lần nữa nhận thức sâu sắc về thế đạo tàn khốc này! Thậm chí ở trong lòng không ít người hơi hối hận, ở trong căn cứ của Vương Song, tuy bọn họ phải lao động mới có thể thu hoạch được lương thực, nhưng có thể không cần nghĩ đến việc ăn bữa nay lo bữa sau, còn được đông đảo người chiến đấu, Tiến Hóa Giả bảo vệ, không cần lo lắng đến vấn đề an toàn.
Nhưng bây giờ, nhìn thấy khung cảnh đen tối ở bên ngoài thế này, lòng tin giống như con thuyền nhỏ trong cơn bão, lắc lư không ngừng.
Hai ngày trôi qua, mọi người dần tiến đến gần thành phố Hoa Tân, lúc đến gần, người cũng xuất hiện ở bên ngoài nhiều hơn, thỉnh thoảng thấy có người đi về phía trước, có người rời đi, nhưng đa số những người mà đám người Vương Song đều giống nhau, đó là bọn họ được trang bị vũ trang đầy đủ, trong tay đều là súng ống! Dường như đa số đều là đoàn đội với nhau!
Một bức tường thành rất lớn ở ngay trước mặt, cao khoảng chừng mấy mết, nhưng dường như vẫn chưa xây xong, vẫn có vài chỗ được người ta xây dựng. Ngoài cửa, một cánh cửa sắt lớn ngăn lại toàn bộ đường đi, trước cửa thành còn có một đội nhân mã đang kiểm kê chuẩn bị tiến ra khỏi thành.
Đám người Vương Song thấy rõ, phàm là những người tiến vào trong đều sẽ bị bốc lột một trận, đa số đều rơi vào túi của bọn họ.
Đám người Vương Song đến cửa lớn, bị ngăn lại.
- Các ngươi là những người lần đầu đến đây đúng không!
Người đứng phía trước dường như là thủ lĩnh của đoàn người, có chút vênh váo tiến đến, nhìn nhìn đồ ở trên xe, rồi nháy mắt với binh lính ở đằng sau, những người đó bắt đầu cười hì hì vơ vét vật tư ở trên xe.
- Đúng vậy, bọn ta lần đầu tiên đến đây, nghe nói ở trong này thu nhận người sống sót, cho nên muốn gia nhập vào thành phố Hoa Tân!
Vương Song còn chưa lên tiếng, Vương Hổ đã bước lên phía trước, trầm giọng nói. Bọn họ đều ghi nhớ những gì Vương Song phân phó, nếu không có việc gì, nhất định không được bại lộ thân phận Tiến Hóa Giả của mình.
Dù sao đây không phải địa bàn của mình, lỡ như bị người ta phát hiện thân phận của bọn họ, chắc chắn sẽ xảy ra chuyện phiền phức.