Mạt Thế: Thôn Phệ Vô Hạn

Chương 159: Bản vẽ khoa huyễn

Chương Trước Chương Tiếp

Sau khi Thú Liệp Giả chết, một năng lượng vô cùng cường đạo lao thẳng đến bên trong cơ thể của Vương Song, Vương Song cảm nhận được năng lượng này giống như sông lớn cuồn cuộn, bản thân hấp thu năng lượng này cũng phải cần không ít thời gian.

Những người khác thấy Thú Liệp Giả bị giết chết, hai mắt đều mở to, khi nhìn thấy thi thể của Thú Liệp Giả, lại nhìn thấy Vương Song đang nhắm mắt lại hấp thu năng lượng, đều im lặng không nói gì.

- Chúng ta chỉ biết khiếp sợ, cũng quên mất tên súc sinh kia cũng là nỏ mạnh hết đà, bất kỳ kẻ nào trong chúng ta cũng có thể giết chết nó! Bây giờ lại để cho người khác được hời!

Trầm Phong tiếc nuối thở dài.

- Ai mà ngờ được đâu, thôi quên đi, dù sao mọi người cũng đã hoàn thành nhiệm vụ, cùng có thể trở về báo cáo kết quả công tác!

Trầm Phong nói xong, nhìn các thủ hạ kia của Vương Song, lúc này, bọn họ đều đang xúm lại ở bên cạnh Vương Song, đứng vây xung quanh hắn, phòng ngừa trong lúc hắn hấp thu năng lượng bị thương tổn.

- Hắn rốt cuộc là ai? Còn có thể có không ít Tiến Hóa Giả làm thủ hạ? Nếu như toàn bộ bọn họ thuộc về quân đội chúng ta, chắc hẳn thực lực của chúng ta lại lần nữa được tăng lên rất nhiều lần!

Nam tử ở một bên cầm bảo đao chờ mong nói.

- Ha ha, Lữ Kiếm, ngươi có chủ ý tốt như vậy, cũng phải xem người ta có đồng ý hay không!

Điền Ba cười nhẹ một tiếng. Nhưng gương mặt ngay lập tức đã âm trầm,

- Nếu không phải các cấp cao của Chính Phủ đột nhiên đến quân đội chúng ta, quyền lực của Thư sư trưởng cũng không không đến nỗi bị giảm đi như vậy! Bọn họ chiến đấu không được, tranh đoạt quyền lực thì lại rất cao tay!

- Suỵt, nhỏ tiếng thôi, ngươi không muốn sống nữa à, loại chuyện này là để chúng ta bàn luận sao, chúng ta chỉ là quân nhân, phục tùng mệnh lệnh là thiên chức của chúng ta!

Trầm Phong ở một bên nghe vậy thì biến sắc, khiển trách.

Tuy rằng Điền Ba vẫn có chút khó chịu, nhưng nghe vậy thì cũng ngậm miệng, không nghị luận thêm nữa.

- Hay chúng ta cũng chờ đi, chờ cái tên đột nhiên xuất hiện kia hấp thu xong, có lẽ sẽ tăng thêm một bậc đó!

Tất cả mọi người đều không nói gì nữa, cẩn thận chú ý đến Vương Song.

- Ngươi nói xem, lần này Vương đội giết chết Thú Liệp Giả khủng bố như vậy, có thể thăng cấp nữa không?

Đám người Vương Hổ có chút tò mò nhìn Vương Song còn đang nhắm mắt, hỏi Chu Ảnh.

- Sao ta biết được, thực lực của Vương đội cũng không phải thứ ta có thể đoán, rốt cuộc hắn đã thăng cấp như thế nào còn là điều bí ẩn đó, chắc cũng chỉ có hắn mới biết!

Chu Ảnh cười khổ một tiếng, bất đắc dĩ nói.

Sau Đó Chu Ảnh ngưng trọng nhìn chằm chằm đám người Trầm Phong ở phía đối diện,

- Nhưng chúng ta phải cẩn thận đám người ở phía đối diện kia, lỡ như bọn họ thừa dịp lúc Vương đội hấp thu năng lượng mà tấn công, đối với Vương đội mà nói chính là một kiếp nạn, chúng ta phải bảo vệ Vương đội thật tốt!

- Yên tâm, nếu bọn họ muốn gây bất lợi cho Vương đội, trừ phi đạp qua xác của ta!

Vương Hổ vỗ ngực, trầm giọng nói. Lưu Hâm ở một bên cũng cũng vô cùng nghiêm túc, Sa Mạc Chi Âm trong tay trong tay đã được hắn biến đổi, bây giờ uy lực của một viên đạn cũng đủ đánh chết một con voi!

Ánh mắt đám người Lâm Tuyết Tình phức tạp nhìn Vương Song, bọn họ dường như biết được thực lực của Vương Song, giờ đây lại nhìn thấy Vương Song phát uy lần nữa, trong lòng không ngừng suy nghĩ.

- Lựa chọn rời khỏi Kim Ngưu trấn rốt cuộc là đúng hay sai đây, nơi này có Vương Song chiến lực cường đại như thế, có thể bảo bộ bọn họ chu toàn, nhưng một khi đến thành phố Hoa Tân, bọn họ không quen với cuộc sống nơi đó, cái gì cũng không biết, bọn họ biết phải làm sao?”

- Nhưng nơi đó có chính phủ, cha của Trương Dao là cấp cao ở đó, ít nhất bọn họ sẽ không bị ức hiếp ở trong đó!

... ...

Vương Song không để ý đến suy nghĩ của bọn họ, hấp thu toàn bộ năng lượng kia vào trong cơ thể, năng lượng cần dùng để thăng lên cấp tám sau khi được bổ sung, ước chừng đã hoàn thành được một phần ba!

Nói cách khác, năng lượng của Thú Liệp Giả này có thể so với hơn một trăm ngàn con Zombie công lại! Nhưng có hơi đáng tiếc là khi Vương Song muốn thôn phệ luôn kỹ năng cường đại của Thú Liệp Giả này thì phát hiện không thể làm được. Vương Song không biết tại sao lại thất bại, có thể kỹ năng thôn phệ cũng sẽ có tỉ lệ thất bại, thật ra cũng không tiếc lắm, dù sao bây giờ khả năng phòng ngự của bản thân không thể nói là quá mạnh, nhưng cũng không kém. Cho dù thiếu một kỹ năng cũng không sao, hơn nữa độ khó khi bản thân thăng cấp cũng có thể giảm đi đôi chút!

Chờ đến khi hắn mở mắt, ánh sáng màu ngọc bích trong mắt lóe lên, đôi mắt giống như lợi kiếm, khiến kẻ khác không dám nhìn thẳng.

Thấy những người khác ở xung quanh, Vương Song cười gật đầu, lập tức nhìn về phía đám người Trầm Phong đang đi đến đây.

- Hửm?

Đúng lúc này, Vương Song đột nhiên sửng sốt, trên người Thú Liệp Giả đã chết lại chậm rãi xuất hiện ánh sáng màu vàng, những ánh sáng này từ từ hình thành, dường như vô cùng khó khăn.

Tất cả mọi người cũng chú ý thấy cảnh này, đám người Trầm Phong muốn đến chào hỏi Diệp Phàm cũng sửng sốt, tò mò nhìn cảnh này.

- Đây là cài gì?

Chu Ảnh ở bên cạnh Vương Song nghi hoặc hỏi.

- Có thể, vận khí của chúng ta đến rồi!

Ánh mắt của Vương Song gắt gao nhìn chằm chằm cảnh tượng trước mắt, ánh sáng màu vàng không ngừng quấn vào nhau, nhưng chỉ trong khoảng thời gian ngắn, một chùm sáng màu vàng xuất hiện ở giữa không trung, giống như là mặt trời nhỏ vô cùng chói mắt, tảng ra ánh sáng mãnh liệt.

Tát cả mọi người đều bị chùm sáng màu vàng này hấp dẫn, nhìn chằm chằm không thèm rờ mắt, đám người Trầm Phong nhìn thấy tinh quang vô cùng mãnh liệt kia, trong lòng bởi vì kích động mà cả người không ngừng run rẩy.

“Kim Sắc Quang Đoàn! Kim Sắc Quang Đoàn! Thật sự là Kim Sắc Quang Đoàn chưa từng xuất hiện từ trước đến nay!”

Trong lòng của đám người Trầm Phong không ngừng điên cuồng gào thét, xuất hiện cảm giác xúc động không gì sánh được.

Đám người Chu Ảnh ở phía sau Vương Song trong nháy mắt cũng hiểu ra, sắc mặt của mọi người đại biến, khí thế trên người bọn họ đều tuôn trào, ngăn chặn trước mặt đám người Trầm Phong, nhìn bọn họ vô cùng kích động, sát khí cũng vô cùng rõ ràng, vật này là đuộc về Vương đội, tuyệt đối không cho phép kẻ nào đoạt đi!

Hơn nữa đây chính là Kim Sắc Quang Đoàn mà tất cả mọi người chưa thấy bao giờ, giá trị to lớn, bọn họ thậm chí còn không dám tưởng tượng đến, cho nên, bảo vật thế này nhất định phải được giữ ở trong thế lực của mình.

- Từ bỏ đi, đồ của bọn ta không ai có thể lấy đi được!

Tuy rằng Vương Song cũng vô cùng kích động, nhưng vẫn trấn định hơn Chu Ảnh rất nhiều, nhìn bộ dạng của bọn họ giống như gặp phải đại địch, không khỏi buồn cười, nhẹ giộng nói, lời nói tuy nhẹ nhàng, nhưng ý tứ lại vô cùng rõ ràng.

- Đồ của bọn ta không ai có thể lấy đi!

Đám người Trầm Phong nghe Vương Song nói vậy, nhìn nhau cười khổ, kích động trong lòng cũng dần bình phục, bọn họ hiểu ý của Vương Song, nếu bọn họ dám đánh chủ ý lên Kim Sắc Quang Đoàn, e rằng Vương Song tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho bọn họ, nghĩ đến thực lực của Vương Song, cũng chỉ có như thế mới có thể khiến bọn họ buông lỏng cảnh giác.

Vương Song chậm rãi lấy Kim Sắc Quang Đoàn, Kim Sắc Quang Đoàn biến mất, lộ ra thứ ở bên trong, một bản vẽ màu vàng nhạt lặng lẽ trôi ở giữa không trung.

Ở phía trên đó có một tường thành, vuông vức, hiện ra màu thanh đồng, tuy là bản vẽ, nhưng lại khiến người ta có cảm giác vô cùng vững chắc.

Vương Song sử dụng Dò Xét Chi Nhãn nhìn thử, một tia tin tức truyền thẳng vào trong đầu của hắn.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)