Mạt Thế: Thôn Phệ Vô Hạn

Chương 157: Vương song chiến đấu với kẻ săn thú!

Chương Trước Chương Tiếp

Ầm!

Một tiếng nổ vang lên, tất cả mọi người đều thấy mặt đấtchỗ Thú Liệp Giảđang đứng bay lên, bụi mù đầy trời.

- Công kích khủng khiếp như vậy chắc chết luôn rồi ha!

- Mấy Tiến Hóa Giả tấn công như vậy, cho dù là Vương đội cũng khó mà chống đỡ được, tên Thú Liệp Giảhẳn là không chống đỡ được đâu!

- Nhưng sao ta lại cảm thấy không đáng tin lắm nhỉ?

Mọi người sau lưng Vương Song khe khẽ bàn luận, một đám đều hiếu kỳ nhìn qua. Dù sao cũng là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy các Tiến Hóa Giả cao cấp cùng nhau tấn công như thế, đây đúng là cảnh tượng có mà có được.

Chỉ có mỗi Vương Song không xem trọng bọn họ, dù sao đây của là một Kẻ Săn Thú, cho dù là bản thân mình đối mặt e rằng sẽ là một trận ác chiến, tự hỏi nếu là mình, bản thân mình sẽ bị bốn Tiến Hóa Giả cấp bảy liên hợp vây giết sao! Buồn cười, cho dù mình vận dụng một nửa sức mạnh cũng có thể giết hết toàn bộ bọn họ rồi!

Cho dù là hiện tại, Vương Song vẫn có thể cảm nhận được khí tức sinh mệnh không hề yếu đi ở ngay tâm công kích! Trong lòng không khỏi có chút cảnh giác, hắn chậm rãi vận chuyển sức mạnh của bản thân, bắt đầu thủ thế. Dù sao đều là nhân loại, khi đối mặt với kẻ địch, bản thân không thể không ra tay, chưa kể bản thân luôn bị vây khốn như vậy, bọn họ hẳn là còn những thủ đoạn để ứng phó khác!

Đang lúc mọi người còn đang nhìn chăm chú, bụi mù tan đi, lộ ra cảnh tượng sau đo, thân ảnh của Thú Liệp Giả xuất hiện ở trước mặt mọi người, cả cơ thể dường như chỉ xuất hiện vài vết thương nhỏ, hơn nữa tốc độ khôi phục còn cực kỳ khủng bố, chỉ trong vài giây ngắn ngủi, những vết thương đó đều lành lại, dường như hắn chưa từng bị thương bao giờ.

- Chậc, khả năng phòng ngự và hồi phục thật khủng khiếp!

- Đúng là một tên súc sinh đánh không chết mà!

Mọi người đều sợ hãi nói, bọn họ giờ đã dần dần hiểu thêm về thực lực của Thú Liệp Giảrồi.

Bốn người Trầm Phong cũng biến sắc, bốn người bọn họ không ngờ mình liên thủ công kích vậy mà hiểu quả không quá lớn, không khỏi nhìn về ba chiếc xe bọc thép chở súng và lựu đạn ở phía xa xa, đây là vũ khí cuối cùng để đối phó với Kẻ Săn Thú, chỉ cần một pháo là có thể nổ thành từng mảnh nhỏ, nhưng chúng lại cần có thời gian nhắm, càng cần chút thời gian để vây khốn Thú Liệp Giảnày lại,

Hai giây rời gian như vừa rồi là không đủ, ít nhất phải cần mười giây mới được! Nghĩ đến đây, bọn họ không khỏi nhìn về phía Vương Song, trong số mọi người ở đây, cũng chỉ thấy có mỗi Vương Song là có thể giúp được bọn họ.

Ai ngờ ngay lúc hắn quay đầu, Thú Liệp Giả dường như bị công kích của mọi người chọc giận, gầm lớn phẫn nộ, cơ thể nhanh như tia chớp đánh về phía Trầm Phong, chưa kịp chớp mắt đã trực tiếp ở trước mặt hắn, tín tử dài hai mét ở trong miệng thoát ra giống như lợi kiếm, thẳng tắp chém về phía đầu hắn, một khi Trầm Phong bị đánh trúng thì hắn chắc chắn sẽ chết.

- Đáng chết, tốc độ của hắn nhanh quá! Đến phản ứng ta cũng không phản ứng kịp!

Trong lòng Trầm Phong hoảng sợ không thôi, vội vàng khởi động kỹ năng của bản thân bố trí lớp phòng ngự thật dày trước mặt, từng lớp khiêng không khí thật dày được hình thành nhằm ngăn cản Thú Liệp Giả này tập kích. Nhưng dường như công kích của Thú Liệp Giả có thể xuyên thấu được toàn bộ lớp phòng ngự trước mặt này vậy.

Xoẹt

Tín tử có thể xuyên quay sắt thép cũng sắp xuyên đến đầu của Trầm Phong, ngay cả Trầm Phong cũng tin rằng mình lành ít dữ nhiều, vẻ mặt của những người khác đều thất kinh không thôi, bọn họ đều muốn tiến lên nghĩ cách cứu viện, cũng bị kình phong của Thú Liệp Giả kia thổi bay sang một bên.

- Trầm ca!

- Trầm Phong!

Ba người đều kinh hoảng kêu lên, đặc biệt là Điền Ba, mới vừa nãy Trầm Phong còn cứu hắn, bây giờ khi Trầm Phong gặp nguy, hắn lại bất lực ở đây. Vì vậy nội tâm hắn đang vô cùng tự trách.

- Sư trưởng, ta không sợ chết, điều ta lo lắng duy nhất chính là mình không thể hoàn thành nhiệm vụ, khiến cho ngươi thất vọng!

Trầm Phong tuyệt vọng nhắm mắt lại, chờ đối phương đâm thủng đầu mình!

Xoẹt

Đột nhiên, một thanh đao nhanh như chớp xuất hiện, ngay trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, trực tiếp trảm Tín Tử sắp xuyên thủng đầu Trầm Phong. Trong nháy mắt chém sang một bên, phát ra đốm lửa sáng chói!

- Gào!

Thú Liệp Giả đột nhiên thu hồi Tín Tử của bản thân, miệng phát ra tiếng rống giận rung động trời đất, cách ở đây vài mét hẳn cũng có thể nghe được, vì vậy có thể nhìn thấy một kích này của Vương Song thương tổn đến nó nhiều như thế nào!

Tích

Tích

Một dòng máu màu xanh từ trong miệng đối phương chậm rãi rơi xuống đất, trong lúc mơ hồ, mọi người có thể nhìn thấy Tín Tử của Thú Liệp Giả này dường như bị chém thành hai nửa, máu cũng là từ trong đó chảy ra.

Trầm Phong mở to mắt nhìn Vương Song đột nhiên xuất hiện bên cạnh mình, không khỏi hít sâu một hơi, bản thân mình có thể nhìn thấy vô số cao thủ ở trong đội, nhưng cao thủ giống như Vương Song, lại chưa nhìn thấy bao giờ.

Bước qua một cái, chỉ một người một đao, đã có thể đánh lui được Thú Liệp Giả khủng bố như thế rồi!

- Các ngươi cần bao nhiêu thời gian?

Vương Song đột nhiên mở miệng hỏi, nhưng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm không rời kẻ địch ở phía trước.

Trầm Phong sửng sốt, lập tức hiểu ý của Vương Song, nhanh chóng nói:

- Mười giây! Bọn ta cần vây khốn đối phương trong mười giây!

- Được, ta giúp các ngươi vây khốn nó trong mười lăm giây!

Vương Song trầm giọng nói, vừa dứt lời đã thấy ánh mắt của Thú Liệp Giả đang vô cùng hung tàn nhìn qua, thân ảnh lại giống như tia chớp, đánh về phía hắn.

- Giết

Vương Song thấp giọng gầm lên, đao trong tay nhanh chóng huy khởi, tốc độ cũng tăng đến cực hạn, giống như tia chớp mà đánh tới.

Đao Phong khủng bố và đối phương đột nhiên va chạm vào nhau, từng vết thương vô cùng khủng bố liên tục xuất hiện trên người của Kẻ Săn Thú, nhưng với khả năng tự lành vết thương với tốc độ nhanh chóng của mình, chẳng mấy chóc mà đã khép miệng lại.

Tương tự, mỗi lần móng vuốt của Thú Liệp Giả đánh lên người của Vương Song, Vương Song đều sẽ cảm nhận được một lực lượng cường vô cùng cường đại dường như muốn xé rách Hắc Sắc Khải Giáp và Bạch Sắc Cốt Khải ở ngoài cơ thể mình.

Nhưng may mắn lực lượng của bản thân đã tăng lên rất nhiều, khi hai Khải Giáp suy yếu, lực đạo còn lại cũng rơi xuống trên người của Vương Song, dường như chẳng còn bao nhiêu uy lực nữa!

Nhưng tốc độ của mình đúng là thua xa đối phương, tốc độ của Thú Liệp Giả này thật sự là biến thái, bản thân mình mỗi lần đều mạnh mẽ chống đỡ công kích của đối phương vô số lần mới miễn cưỡng làm đối phương bị thương được một lần, nếu cứ tiếp tục như vậy, hắn sẽ không chịu đựng nổi nữa.

Những người khác nhìn thấy hai thân ảnh như hai tia chớp đang giao đấu với nhau, vẻ mặt đều kính sợ không thôi.

- Tiến Hóa Giả này ở đâu ra vậy, chẳng lẽ là Tiến Hóa Giả cấp tám? Sao có thể cường đại như vậy?

Một nam tử to lớn ở bên cạnh Trầm Phong khiếp sợ nhìn thân ảnh Vương Song đang chém giết với Thú Liệp Giả mà khiếp sợ nói!

- Trong cả trăm ngàn người trong sư đội chúng ta cũng không có cao thủ như vậy, vậy mà trong một tiểu đội lại có Tiến Hóa Giả cường đại như vậy!

Điền Ba cũng khiếp sợ nói. Nói xong, dường như nhớ đến điều gì, nói với Trầm Phong:

- Trầm ca, nếu không chúng ta bắt bắt nó về trong quân đi, nếu chúng ta có một cao thủ như vậy, chỉ sợ hành động kế tiếp... ...

- E rằng sẽ không dễ dàng vậy đâu.

Trầm Phong khoát tay, thở dài nói:

- Bây giờ điều quan trọng nhất mà chúng ta phải làm là giết chết tên súc sinh này, về chuyện cao thủ, chúng ta cứ cố gắng là được rội, thật sự nếu không kéo vào được thì cũng có quan hệ tốt, dù sao đều là nhân loại, đến lúc cần thì sẽ hợp tác!

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)