Mạt Thế: Thôn Phệ Vô Hạn

Chương 145: Tin tức của quân doanh

Chương Trước Chương Tiếp

Vương Song có chút ngạc nhiên nhìn nữ nhân này, mặc dù nàng rất ít nói, nhưng mà một khi mở miệng, lại khiến ba người khác đều vô cùng tín phục, điều khiến Vương Song rất tò mò là thân phận của nàng.

- Vị Vương thủ lĩnh này, ngài nói ngài xây dựng một căn cứ ở đây, không biết bọn ta có thể thăm quan một chút được không!

Sở Thiến khẽ mỉm cười, nhìn Vương Song, nghiêm túc hỏi. Bọn người Vương Song sững sờ, lập tức nhìn nữ nhân này, cười đáp:

- Đương nhiên là được, cầu còn không được.

Lúc này, hai tên còn lại đã hiểu rõ Tiến Hóa Giả duy nhất mà đám người bọn hắn có thể dựa vào hoàn toàn không phải đối thủ của Vương Song, cũng không dám mở miệng nói, sợ chọc giận đám côn đồ này, sẽ khiến mình và đồng bọn bị giết chết.

Vương Song đưa bốn người đến thị trấn nhỏ, trên đường đi Vương Song đã biết được thân phận này của bọn họ, Hồng Vũ là một quân nhân Bộ Đội Đặc Chủng đã xuất ngũ, Sở Thiến thì là con gái độc nhất của phó thị trưởng-Sở Hải, hai người còn lại thì là con trai hai người bạn của Sở Hải, tình cờ đi cùng với Sở Thiến, cho nên Sở Hải đã để Hồng Vũ đưa ba người đến thành phố Giang Nam.

Bọn họ một người tên là Tiền Minh, một người tên là Trần Thịnh Hải, đều được nuông chiều từ bé đến lớn, chưa bao giờ chịu cực khổ, ngay cả trong lúc trốn chạy, đều sống khá thoải mái dưới sự bảo vệ của Hồng Vũ , hoàn toàn không phải lo lắng về ăn uống.

Bọn người Hồng Vũ không ngừng nói bóng nói gió về nội tình của bọn họ, Vương Song cũng không có gì có thể giấu diếm, dù sao biểu hiện của hắn ở đây càng mạnh mẽ thì những người này sẽ càng tự nguyện ở lại. Thực lực của Hồng Vũ này có thể nói là vô cùng dũng mãnh, nếu không thì không thể dẫn theo mấy người đi qua mấy trăm dặm đường đến thành phố Giang Nam, cho nên Vương Song vô cùng muốn thu phục hắn, và hắn cũng cảm thấy vô cùng hứng thú với bí mật mà sở Thiến đã nói.

Mấy người Hồng Vũ theo Vương Song đi vào thị trấn nhỏ nơi bọn họ sống, nhìn bức “Tường Thành” được xây dựng bằng bê tông cốt thép ngoài cổng, cùng các chiến binh tuần tra qua lại, nhưng nhiều hơn là những người bình thường kia, bọn họ đều đang làm việc, có người không ngừng gia cố Tường Thành bảo vệ sự tồn tại của bọn họ, còn có người phụ trách may quần áo, nấu cơm, mọi người đều rất nhiệt tình, không có chút nào là có vẻ bị bóc lột và khó chịu cả. Nhưng trong đó điều làm bọn hắn kinh ngạc chính là bọn hắn nhìn thấy rất nhiều con nít học chữ ở trường. Đây là điều khiến bọn hắn kinh ngạc nhất, phải biết rằng trong tất cả các thế lực, dường như không có người nào chịu nhận con nít, bởi vì bọn họ đều cho rằng những đứa con nít kia ngoại trừ lãng phí lương ra thì không có tác dụng gì.

Thế nhưng ở nơi này của Vương Song, con nít lại được coi trọng như thế này.

Trong lòng không khỏi có chút phức tạp, bọn họ cũng coi là đã trải nghiệm không ít các thế lực, cũng đã gặp các thế lực có số người nhiều hơn nơi này của Vương Song, nhưng phần lớn là bạo ngược vô đạo, tàn khốc vô tình, xem người bình thường như nô lệ, chỉ lo hưởng thụ cho mình, hoàn toàn không quan tâm đến sự sống chết của những người bình thường này.

Nhưng ở chỗ của Vương Song, không có cảnh tượng thế này, tuy rằng cũng không quá nhân đạo gì, nhưng mà khi so sánh thì đây chính là thiên đường.

Mấy người mang theo tâm trạng đặc biệt, đi đến tòa nhà ở nơi trung tâm nhất, lúc này, bọn người Triệu Hân, Đổng Châu và Hoàng Thiên Hằng vừa lúc cũng ở đó, nhìn thấy Vương Song dẫn người đi đến nơi này, bên cạnh còn có một số gương mặt xa lạ đi theo, đặc biệt là Hồng Vũ, khí thế trên người hắn không hề thu liễm, chỉ yếu hơn Vương Song mà thôi.

- Vương Đội, đây là?

Đông Châu tiến lên mở miệng dò xét hỏi.

- Là ta mới vừa quen, muốn đến nơi này của chúng ta tham quan một chút, đây là Sở Thiến tiểu thư, đây là Hồng Vũ, là một Tiến Hóa Giả cường đại.

Vương Song giới thiệu với mọi người một chút, nhưng lại không giới thiệu hai người nam trẻ tuổi, vẻ mặt bọn họ có chút khó coi, nhưng cũng không dám nổi giận.

Sau đó Vương Song giới thiệu sơ lược bọn người Đổng Châu cho Sở Thiến, mấy người Sở Thiến sau khi biết được thân phận của những người này thì đều kính phục nhìn đối phương. Đổng Châu, Hoàng Thiên Hằng bọn họ đều nghe qua, đặc biệt là Đổng Châu, nữ doanh nhân huyền thoại . Toàn bộ Hoa quốc người không biết đến danh tiếng của nàng rất ít.

- Tốt, tham quan cũng đã tham quan rồi, không biết Sở cô nương có lời gì muốn nói không?

Vương Song ngồi ở vị trí đầu tiên nhìn Sở Thiến, mỉm cười đi thẳng vào vấn đề. Hắn đã đi đến bước này, không lý do gì lại phải dùng thủ đoạn lừa gạt nói lời khách sáo cả, không muốn nói cũng phải nói, ở địa bàn của Vương Song, có rất nhiều cách để ép ngươi nói.

Bọn người Đổng Châu lúc này cũng ngồi ở một bên, có chút tò mò nhìn mấy người đối diện.

Sở Thiến im lặng một chút, biết tình cảnh của bọn người mình giờ đây, bây giờ đã ở sào huyệt của Vương Song, cho dù bọn họ muốn thoát khỏi cũng không có khả năng, có điều nàng cũng không có nghĩ cách thoát khỏi nơi này, nhìn thấy cảnh tượng nơi này, trong lòng nàng đã có phán đoán của riêng mình.

- Thiến Thiến, ngươi thật sự...

Hồng Vũ ở bên cạnh nhìn thấy vẻ mặt của Sở Thiến thay đổi, nhẹ giọng nhắc nhở.

- Ta biết tung tích của kho quân dụng.

Sở Thiến nhẹ giọng nói, giọng nói rất nhẹ, nhưng mà vào tai mọi người lại như sét đánh ngang tai, trong nháy mắt nổ lên vô số bọt nước.

- Cái gì?

Vẻ mặt của Vương Song cứng đờ, kinh ngạc đứng dậy nhìn Sở Thiến.

- Tin tức của kho quân dụng, ngươi chắc chắn chứ?

Những người khác nghe vậy cũng vô cùng kinh ngạc , bọn người Hoàng Thiên Hàng và Đổng Châu vẻ mặt kinh ngạc nhìn đứng dậy, nhìn Sở Thiến, dường như không dám tin.

Ngay cả Tiền Minh bên Sở Thiến, Trần Thịnh Hải đều ngạc nhiên, bọn họ chỉ biết muốn nương nhờ thế lực một phương, nhưng không ngờ át chủ bài của Sở Thiến lại là cái này.

Tin tức này như là một quả bom chìm, nổ tung khiến mọi người chóng mặt.

- Tốt lắm, ta biết tin tức của một kho quân dụng, cha cũng biết tin này, nói cho ta biết!

Sở Thiến gật đầu khẳng định.

- Ha ha, tốt, tốt lắm!

Vương Song cười to, vô cùng thoải mái. Hành động ngoài ý muốn lần này lại mang đến một tin tức như thế, Vương Song cảm giác như mình bị một đĩa bánh đập trúng vậy.

- Nói cho ta biết, ngươi muốn cái gì?

Vương Song nghiêm mặt, trầm giọng nói, mặc dù bản thân có lập tức để Tô Vi nói ra bí mật của nàng, nhưng mà, đó là cách làm cuối cùng, nếu như không cần thiết, Vương Song không muốn làm loại chuyện này. Cho nên, Vương Song thẳng thắn ra giá, tiến hành hết thảy giao dịch.

Sở Thiến im lặng một lúc, ngẩng đầu, nhìn Vương Song, vẻ mặt thành thật,

- Ta muốn sống ở đây.

- Chỉ đơn giản như vậy?

- Đúng.

Vương Song im lặng một chút, sau đó trả lời:

- Tốt, nếu đã như vậy, ngươi phụ trách Phó Chủ Quản hậu cần nơi này của bọn ta đi! Đãi ngộ tương đương với đội trưởng.

Sau đó nhìn Hồng Vũ:

- Hồng đại ca, không biết ngươi có dự tính gì không?

Đối với vị Đại Tiến Hoá Giả mạnh mẽ này, Vương Song không hy vọng có thể giữ lại, đương nhiên, nếu như đối phương không bằng lòng, bản thân cũng sẽ không ép ở lại, so với một Tiến Hóa Giả có hai lòng với mình thì thà rằng không cần. Đó chính là đặt một quả bom ở bên cạnh mình, ngủ cũng sẽ không yên tâm.

- Nếu Thiến Thiến đã ở lại nơi này, ta nghĩ ta cũng sẽ ở lại! Chỉ là hi vọng Vương thủ lĩnh có thể cho phần

cơm ăn.

Hồng Vũ cười khổ một tiếng, nói với Vương Song. Nói xong, nhìn Sở Thiến một chút, trong mắt lóe lên một tia yêu chiều, hắn đã xem Sở Thiến như con gái ruột thịt của mình, bây giờ Sở Thiến đã lựa chọn ở lại nơi này, hắn không thể một mình rời đi.

- Ha ha, tốt, nếu đã như vậy, vậy thì Hồng đại ca lựa chọn bọn ta, đó chính là để mặt bọn ta, ăn uống là chuyện bình thường , không bằng phụ trách làm đội trưởng đại đội sáu nơi này của bọn ta đi! Dưới trướng có năm mươi nhân viên biên chế, có thể tự mình tuyển mộ.

Vương Song vui vẻ nói . Lập tức giao cho một chức vị đội trưởng.

- Cảm ơn Vương Đội!

Hồng Vũ lên tiếng nói cảm ơn, bắt chước những người khác gọi Vương Song là Vương đội!

Nhìn thấy hai người đều được ban cho cho đại quyền, vẻ mặt hai người còn lại, cho là mình cũng sẽ được trao tặng quyền, vẻ mặt chờ mong nhìn Vương Song. Có điều Vương Song vốn dĩ không hề để ý đến nhóm hắn.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)