Vương Song thấy mọi người đã tỉnh ngộ, trên mặt cũng lộ ra ý cười, sở dĩ hắn nói những lời như vậy là vì hắn phát hiện đám người Lý Tân, Chương Chiệp vì hắn mà dần mất đi chí tiến thủ, trở nên hơi nhàn hạ.
Điều quan trọng hơn là Vương Song phát hiện ra khuyết điểm chí mạng nhất chính là bên cạnh hắn không có cao thủ đứng đầu chân chính, tuy đẳng cấp đám người Chương Nghiệp, Chu Ảnh, Đặng Tuyết cũng tương đối cao, năng lực cũng rất tốt, nhưng một khi thật sự đánh nhau với cường giả, khiếm khuyết này hoàn toàn bại lộ, không chịu nổi được một kích!
Lần này bản thân bị trấn áp, mặc dù đã kiên trì một khoảng thời gian, nhưng nếu không kịp thời chạy trốn, cũng sẽ gặp tai họa.
- Lần này có thể coi như để cho bọn họ một bài học, để bọn họ biết thế nào là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân! Có chí tiến thủ một chút!
Trong lòng Vương Song nghĩ, sau đó lại nghĩ đến vấn đề đám người phe mình bị thiếu cường giả đứng đầu, không khỏi cau mày.
- Được, ta tin các ngươi! Ta không phải đang trách móc các ngươi, nhưng thế giới này đang biến hóa càng lúc càng nhanh, không ai biết một khắc sau có thể sẽ phát sinh chuyện gì, giờ đây chúng ta chỉ có trở nên mạnh hơn mới có thể tồn tại ở thế giới này!
Vương Song nhẹ nhàng nói, không tiếp tục đả kích bọn họ nữa.
- Chuyện hôm nay thật sự là lỗi của ta!
Vương Song khẽ lắc đầu, cười khổ nói
- Trước kia ta đã nhận được tin tức nói nơi này có thể sẽ có Biến dị thú, cho nên ta đến trấn nhỏ này, không ngờ lại xuất hiện một Biến dị thú vừa mạnh mẽ vừa hung hãn như vậy, đây là sơ suất của ta!
- Được rồi, những người bị thương trở về dưỡng thương, động viên những người bình thường một chút, những người không bị thương theo ta tiếp tục lên núi lục soát, đảm bảo không còn Biến dị thú nào xuất hiện nữa!
Vương Song nhìn mọi người, tiếp tục nói. Vừa nói hắn vừa nhìn những chiến binh phía sau Hoàng Thiên Hằng.
- Đại đội thứ nhất của Lý Tân, theo ta đi lục soát!
Tuy rằng hiện tại vượt qua kiếp nạn này, nhưng Vương Song lo lắng nơi này vẫn còn Biến dị thú, để phòng ngừa việc ngoài ý muốn xảy ra, phải cẩn thận lục soát một lần.
- Vâng, Vương đội!
Mọi người nghe Vương Song nói như vậy, tất cả đều nghiêm mặt lại. Ba người Lý Tân, Chương Nghiệp, Hác Đại Hải lần lượt bước lên phía trước, đại đội ở phía sau Hoàng Thiên Hằng trực tiếp bước ra, đây là đội ngũ của Lý Tân, vẫn luôn được bảo toàn số lượng là năm mười người, đội ngũ này cũng là đội tinh nhuệ nhất.
- Tiểu Song, Biến dị thú này?
Đột nhiên, Triệu Hân ở một bên đột nhiên nhìn về phía Vương Song, chỉ vào thi thể thủ lĩnh Biến dị thú trên mặt đất hỏi, Biến dị thú cường đại như vậy, bọn họ hy vọng có thể trực tiếp lấy bộ da lông của nó làm hộ giáp, loại bì giáp này của thủ lĩnh Biến dị thú một khi được làm xong, e rằng có là Phá Giáp Đạn cũng sẽ không thể bắn xuyên qua được!
Vì vậy, Triệu Hân vô cùng mong đợi nhìn Vương Song, mặc dù bản thân đã có một bộ hộ giáp, nhưng ai cũng đều muốn có thứ tốt hơn! Nàng là một phụ nữ, và cũng là một tiến hóa giả nữ không có lực công kích, vì vậy bảo mệnh là chuyện mà nàng quan tâm nhất.
Những người khác nghe vậy hai mắt đều sáng lên, mọi người đã thấy rõ năng lực phòng ngự đáng sợ của thủ lĩnh Biến dị thú, bây giờ bị Vương Song giết hại, một khi lấy bì giáp của nó tạo thành hộ giáp, chắc chắn có thể ngăn cản được hầu hết các mối nguy hiểm.
Vương Song cũng nghĩ đến vấn đề này, nhìn con Biến dị thú lớn gần bốn mét này, hắn trầm tư một chút rồi nói.
- Trước tiên bảo quản con Biến dị thú này cho tốt đi, chờ ta quay lại sẽ có sắp xếp khác!
- Ừm!
Triệu Hân hưng phấn gật đầu, bắt đầu phân phó người xử lý chiến trường, xác của những con Biến dị thú bị một quyền của Vương Song đánh nát đang chảy máu khắp mặt đất cũng cần được thu dọn.
Còn có lỗ hổng lớn kia bị phá vỡ cũng cần phải được sửa chữa, rất nhiều chuyện đều cần nàng xử lý, cho nên cũng không có thời gian quản những việc khác.
Vương Song thay y phục sạch sẽ, dẫn mọi người đi về hướng ngọn núi, ngọn núi này khoảng hai trăm mét, cũng không cao, nhưng muốn lục soát tỉ mỉ một lần, ít nhất cũng phải mất một ngày!
Những chiếc lá khô rơi rải rác trên mặt đất, khi bước qua những chiếc lá đó đều phát ra tiếng “Sột soạt” âm thanh ghê người, những cây cổ thụ to lớn được phân bố ngẫu nhiên, cành nhỏ phân nhánh khắp nơi, nắng xuyên qua cành cây, đổ bóng dài trên mặt đất.
Vương Song dẫn theo mọi người chia thành ba nhóm, phân chia họ để lục soát, điều này có thể tìm kiếm nơi này dễ dàng hơn.
Tốc độ của Vương Song cực nhanh, trong nháy mắt đã cách xa mọi người mấy chục mét, những người khác chỉ có thể nhìn bóng lưng của Vương Song, trầm mặc không nói nên lời.
Vương Song dần dần tách rời đội ngũ, một mình chạy nhanh như bay trong rừng núi, thỉnh thoảng còn nhìn thấy từng tảng cự nhấp nhô ở một bên, trên mặt đất còn có thể nhìn thấy nhiều dấu chân lộn xộn giống như là dấu chân của một loại dã thú nào đó.
Có điều, những vết chân này không phải của những con tê tê biến dị kia, Vương Song có chút ngưng trọng, e rằng trên ngọn núi này có không ít dã thú! Thậm chí có thể còn có một số Biến dị thú.
Một con thỏ đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, giống như giật mình, thấy Vương Song, nó vội vàng nhảy ra xa.
Vương Song mỉm cười, không quan tâm đến nó nữa, có rất nhiều động vật nhỏ trên ngọn đồi này, hắn đã nhìn thấy không ít lần nhưng đều không quan tâm đến, điều duy nhất hắn quan tâm là những con Biến dị thú. Chỉ những con Biến dị thú đó mới chính là mối đe dọa của thị trấn nhỏ này nơi mà bọn họ đang sinh sống.
Đột nhiên, Vương Song dừng lại, nhìn vết chân trước mặt thì biến sắc, khoảng cách giữa các bước chân rất xa nhau, hình như là dấu chân của một loại Biến dị thú.
- Nếu dấu chân của con Biến dị thú này nhỏ lại một nửa, vậy sẽ hơi giống với dấu chân của sói!
Vương Song nheo mắt, trong lòng lóe lên một ý nghĩ!
Một con tê tê biến dị đã đáng sợ đến vậy rồi, nếu như là con sói biến dị, Vương Song khó có thể tưởng tượng sẽ đáng sợ cỡ nào!
Sau đó, Vương Song càng thêm cẩn thận, lục soát từng chút một từ chân núi đến đỉnh núi, nhưng điều khiến Vương Song kinh ngạc chính là, cho dù đã lên trên đỉnh núi, hắn cũng không phát hiện một con Biến dị thú nào!
Lúc này, những người khác cũng lần lượt lên đến đỉnh núi, đám người Lý Tân mang theo vài con thỏ trong tay đi đến chỗ Vương Song.
- Các ngươi thật biết hưởng thụ!
Vương Song liếc nhìn mấy con thỏ còn đang giãy giụa sau lưng Lý Tân, cười nói.
Lý Tân có chút xấu hổ.
- Đều là tại bọn họ, bảo là muốn ăn thử món ăn dân dã, ta thấy cũng không chậm trễ việc tìm kiếm, nên cũng không ngăn cản.
- Không sao, chỉ cần không làm chậm trễ công việc là được,
Vương Song xua tay, thản nhiên nói
- Đúng rồi, các ngươi có tìm được những con Biến dị thú khác không?
Vương Song vẫn quan tâm đến chuyện này hơn.
- Không có, toàn bộ ngọn núi này dường như chỉ có những con Biến dị thú đó, hiện tại bóng dáng của một con Biến dị thú ta cũng không nhìn thấy!
Đây là Chương Nghiệp, hắn có chút nghi hoặc trả lời. Hắn cũng tin tưởng những lời Vương Song phân tích, nơi này nhất định có Biến dị thú, nhưng bọn họ đã cẩn thận tìm kiếm lại không thể phát hiện có dấu vết của Biến dị thú nào ở đây.
- Bên bọn ta cũng vậy!
Hác Đại Hải cũng thế.
- Làm sao có thể?
Trong lòng Vương Song vô cùng nghi hoặc, nói ra sự việc mình gặp phải. Vẻ mặt bọn họ ngưng trọng, lỡ như nơi này có sói biến dị thật, e rằng tất cả mọi người đều sẽ gặp tai họa!