Mạt Thế: Thôn Phệ Vô Hạn

Chương 136: Biến dị thú cấp bậc thủ lĩnh.

Chương Trước Chương Tiếp

Trong mắt Biến dị thú Tê tê vương dường như xuất hiện một nụ cười chế giễu nhìn Chương Nghiệp, miệng đầy máu gớm ghiếc há to ra, hung hãn ngoạm lấy một thành viên đội tuần tra đứng bên cạnh.

Một khi bị cắn trúng, e là người này khó mà thoát khỏi cái chết, nhìn thấy cái mồm to lớn khủng bố của Biến dị thú đang lao thẳng về phía mình, trong ánh mắt của người đó lộ ra vẻ khiếp sợ, cộng thêm lúc trước còn tận mắt chứng kiến những huynh đệ khác bị đám Biến dị thú khủng bố này cắn đứt làm đôi, hắn cho rằng bản thân có lẽ sẽ là người tiếp theo, cầm súng nhắm thẳng vào cái miệng to lớn đó, điên cuồng bóp cò, viên đạn rơi xuống người thủ lĩnh kia, ngay cả một vệt trắng cũng không xuất hiện.

Cái miệng hung hãn của Biến dị thú không ngừng lao nhanh tới như một tia chớp đến chỗ nam nhân.

- Ta chết chắc rồi!

Trong ánh mắt của nam tử đó ngập tràn tuyệt vọng, chỉ đành nhắm hai mắt lại. Chương Nghiệp đứng bên cạnh nhìn thấy cảnh này, kìm nén nỗi đau nơi vết thương tiến về phía trước, muốn ngăn cản Biến dị thú này.

Nhưng mà hắn vốn dĩ đang bị thương, cộng thêm việc tốc độ không phải là sở trường của hắn nữa, chỉ có thể giương mắt nhìn Biến dị thú cắn người của mình làm hai!

Trong lúc Chương Nghiệp căm phẫn nhìn chằm chằm, đột nhiên một luồng ánh sáng xẹt ngang qua kéo theo đó là một thế lực vô cùng mạnh mẽ, đao quang trực tiếp chém thẳng vào đầu của Biến dị thú, xuất hiện một vết nứt dài ngoằng nhưng chỉ sâu bằng nửa lóng tay, đổi với thân hình khổng lồ của Biến dị thú mà nói chẳng khác nào một vết thương nhỏ.

- Grừ.

Thủ lĩnh Biến dị thú nhịn đau nhanh chóng thu đầu lại, trong ánh mắt lộ rõ vẻ kinh ngạc nhìn người đột ngột xuất hiện, nhưng nhiều hơn là lửa giận không thể nào che giấu, vậy mà có người dám làm mình bị thương. Đây là điều mà nó không thể nào chấp nhận được, đầu óc vốn dĩ đơn giản, mà đột ngột gặp phải chuyện như này, lý trí còn sót lại cũng biết mất trong phút chốc, đôi mắt dần dần đỏ au, muốn xé xác cái tên dám làm mình bị thương thành trăm mảnh!

- Vương đội!

- Vương đội đến rồi!

- Tốt quá rồi, chúng ta không cần phải lo lắng nữa! Có Vương đội ở đây, để xem đám Biến dị thú này còn gây ra được sóng gió gì nữa!

Mọi người đột nhiên nhìn thấy Vương Song, trên mặt không giấu được sự vui mừng, có Vương Song ở đây, bọn họ giống như có được định hải thần châm(1), cho dù trước mắt có gian nan như thế nào thì bọn họ tin chắc sẽ giành được chiến thắng cuối cùng!

(1): 定海神针: Định hải thần châm: tên gọi khác của gậy Như Ý mà Tôn Ngộ Không sử dụng trong cuốn tiểu thuyết Tây Du Ký, là cây gậy ban đầu được mô tả là một trụ sắt dài hai trượng, rộng cả ôm. Chỉ khi con khỉ nâng lên và cho rằng cây gậy cần phải nhỏ hơn thì cây gậy liền theo ý nó mà thu bé lại, có khả năng trị thủy khi xưa.

Đặc biệt là thành viên được Vương Song ra tay cứu giúp, chảy nước mắt sau khi sống sót qua kiếp nạn này, nếu còn có thể sống thì không ai muốn chết đi, huống hồ chi thân nhân của hắn là do Vương Song cứu mạng! Giờ phút này trong lòng hắn Vương Song đã trở thành một tín ngưỡng.

Chương Nghiệp cũng vậy, nhìn thấy Vương Song trên mặt lộ vẻ nhẹ nhõm như trút được gánh nặng trong lòng. Vốn dĩ bản thân đã đạt đến giới hạn sắp không trụ nổi nữa, trực tiếp ngồi bệt xuống đất.

- Mau rút lui! Các người không phải là đối thủ của Biến dị thú cấp bảy này đâu!

Vương Song nhìn thủ lĩnh Biến dị thú rồi nói với mọi người.

Nghe vậy, mọi người đều lẳng lặng lui về sau lưng của Vương Song, tràn đầy mong chờ, bọn họ muốn nhìn thấy Vương Song phát huy thần uy lần nữa giết sạch sẽ đám Biến dị thú đáng ghét này!

- Soạt soạt!

Đám Biến dị thú nhìn thấy Vương Song xuất hiện, cảm nhận được thế lực mạnh mẽ vội vã trốn sau lưng thủ lĩnh, từng cặp mắt sáng như lồng đèn dán chặt vào đám người Vương Song.

Đôi mắt của Vương Song nhìn chằm chằm con thủ lĩnh đối diện, nắm chặt trường đao trong tay, dị năng trong cơ thể bắt đầu rục rịch, chờ thời cơ hành động.

- Grừ!

Thủ lĩnh Biến dị thú không chịu nổi thế giằng co này, cảm nhận được sự uy hiếp phát ra trên người Vương Song, ánh mắt hung ác càng điên tiết hơn.

Một tiếng gầm cuồng nộ, móng vuốt thô kệch của tứ chi nặng nề dậm xuống đất, tốc độ nhanh như chớp, chớp mắt đã há cái miệng đầy máu nhào tới muốn ngoạm lấy Vương Song.

Đôi mắt Vương Song chăm chú, cổ tay động đậy, ánh kiếm trắng muốt hóa thành một tia sấm sét bay đến chém thẳng vào cổ của thủ lĩnh, cổ là bộ phận yếu đuối của tất cả các loài động vật, cũng là nơi dễ tấn công nhất, vì vậy Vương Song muốn dùng một chiêu giết chết nó.

Có điều con Biến dị thú này phản ứng rất nhanh, nhìn thấy kiếm quang của Vương Song, biết bộ phận mỏng manh của mình không có cách nào chống cự, vội vàng ngậm miệng lại, đao của Vương Song cũng vì thế mà rơi vào không trung.

- Vút!

Một âm thanh xé toạc gió vang lên, đồng tử Vương Song co lại, nhìn thấy đuôi của đối phương nhanh như chớp quật tới, tốc độ nhanh đến nỗi không tưởng tượng được, với phản ứng của bản thân vậy mà lại không cách nào trách được cú đánh đó. Gương mặt biến sắc, trong tích tắc toàn thân xuất hiện bộ áo giáp màu đen.

- Đùng!

Một sức mạnh cực kỳ khủng khiếp xuyên áo giáp truyền vào trong cơ thể, có điều sức mạnh sau khi được áo giáp khắc chế cũng giảm gần hơn một nửa, cơ thể của mình đủ để chịu đựng nổi hai mươi người bình thường, sức mạnh sau khi truyền vào trong cơ thể chẳng nhằm nhò gì, chỉ khiến cơ thể Vương lùi lại vỏn vẹn vài bước.

Vương Song vẫn chưa kịp phản ứng, móng vuốt thô kệch của thủ lĩnh Biến dị thú đã lao đến vồ lấy Vương Song. Muốn xé toạc đối phương thành trăm mảnh.

- Đi đi!

Tâm niệm Vương Song khẽ động, từng viên hỏa cầu khổng lồ xuất hiện trước mặt bay thẳng về phía Biến dị thú. Hỏa diễm cháy hừng hực khiến nhiệt độ xung quanh của tăng lên, ngọn lửa khủng khiếp bay đến khiến đồng tử của thủ lĩnh Biến dị thú co thắt lại.

- Grừ!

Một tiếng gầm lên dữ tợn, tứ chi nặng nề dậm xuống đất, mặt đất đột nhiên xuất hiện hàng loạt vết nứt, giống như động đất vậy, vô số đất cát bay lên hình thành một bức tường khổng lồ.

- Đùng!

Viên hỏa cầu lao thẳng vào tường, xuất hiện những lỗ bị cháy đen xì nhưng không xuyên qua bức tường.

- Cái gì! Không ngờ có thể điều khiển đất!

Mọi người đứng xem lộ vẻ kinh hãi, vốn dĩ tưởng đó chỉ là Biến dị thú có sức phòng ngự to lớn, nào ngờ lại còn có kỹ năng mạnh mẽ như vậy. Đến hỏa cầu của Vương Song cũng bị ngăn lại, không cách nào tấn công.

Vẻ mặt Chương Nghiệp vô cùng khó coi. Hóa ra tên này vốn dĩ không hề nghiêm tức đánh với mình, nếu không với kỹ năng đó thì mình sớm đã bị giải quyết rồi!

Cùng lúc đó, đám người Lý Tân, Chu Ảnh vội vã đuổi đến kịp, Triệu Hân nhìn thấy máu trên người Chương Nghiệp, nhanh chóng sử dụng thuật trị thương, một tia ánh sáng màu trắng đục xuất hiện trong tay Triệu Hân bao trùm lấy Chương Nghiệp, thuật trị liệu đã tăng lên cấp bốn không quá vài phút Chương Nghiệp thấy mình giống như vừa mới ngâm mình trong suối nước nóng vậy, vết thương trên người đều hoàn toàn biến mất, toàn thân tràn đầy sinh lực.

Bọn họ nhìn thấy đám Biến dị thú đối diện Vương Song, thần sắc đông cứng lại, lúc nãy bọn họ cảnh tượng những viên hỏa cầu của Vương Song bị bức tường chặn lại đều vô cùng kinh ngạc, không ngờ con Biến dị thú lại mạnh như vậy.

Trước đó Vương Song cũng đã biết thủ lĩnh Biến dị thú có năng lực điều khiển đất, nhưng không ngờ lại mạnh như vậy, trong lòng cũng trở nên nặng trĩu.

Có điều Vương Song sẽ không vì vậy mà có tâm lý sợ hãi, ngược lại ý chí chiến đấu của Vương Song càng mãnh liệt, khí thế hùng hồn hơn, giống như một ngọn núi lửa sắp sửa phun trào, dị năng cấp sáu đỉnh cao cũng vô cùng hưng phấn, dường như có thể đột phá thành cấp bảy bất cứ lúc nào!

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)