Mạt Thế: Thôn Phệ Vô Hạn

Chương 126: Đánh chiếm kim ngưu trấn

Chương Trước Chương Tiếp

Ngày hôm sau, Vương Song mang theo gần hai trăm người tiến về phía trước, đám người Lý Tân, Chương Nghiệp theo sát phía sau, ngoại trừ đám người Hoàng Thiên Hằng ở lại căn cứ trấn thủ thì những người khác cơ bản đều đi cùng.

Nhưng Chu Ảnh vẫn phải ở lại trong căn cứ phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn xảy ra. Tối hôm qua lúc đang ăn uống vui vẻ, Vương Song đã thảo luận với mọi người một phen, biết rằng phương án tìm trụ sở mới phải lập tức tiến hành, nếu không làm vậy chẳng may lại gặp đám Zombie lần nữa, bọn họ chưa chắc đã có thể may mắn thoát như lần này.

Cho nên, Vương Song nhanh chóng tiến hành phương án của Đổng Châu, chiếm lấy Kim Ngưu trấn trong khi còn chưa kịp đi thăm dò thử, hiện tại thi quần khủng bố đã xuất hiện, hơn mười ngàn con Zombie tạo thành một thi quần có sức mạnh đủ để huỷ diệt căn cứ nhỏ của gần bảy trăm người bọn họ, một khi Zombie xuất hiện càng nhiều ví dụ như là một trăm ngàn hay một triệu con, nghĩ đến cảnh tượng Zombie ùn ùn kéo đến, e là chỉ có quân đội được trang bị đầy đủ vũ khí hiện đại hoặc là dùng tên lửa, ném bom không ngừng oanh tạc mới có thể chống đỡ được, nếu không toàn bộ đều bị diệt.

Bởi vậy cho nên sáng sớm hôm nay Vương Song dẫn theo mọi người dựa vào bản đồ chỉ dẫn chạy về phía Kim Ngưu trấn mà Đổng Châu nhắc đến.

Chưa đến hai canh giờ mọi người đã đi được ba, năm mươi dặm đường, rất nhanh đã đến Kim Ngưu trấn mà Đổng Châu nói, sau khi tới Vương Song mới phát hiện đây là một trấn nhỏ tràn ngập hơi thở cổ xưa, một chiếc cổng giống như tường thành cổ cùng với hàng rào được làm từ gỗ bao quanh, hai cánh cửa được bện từ cây mây, mỗi gian phòng ở bên trong đều mang hương vị và màu sắc cổ xưa, là loại nhà ngói, nhưng trong đó cũng xen lẫn một số nhà lầu nhỏ hai tầng làm cho trấn nhỏ tràn ngập màu sắc cổ xưa nhưng cũng pha chút phong cách hiện đại.

Nhưng mà trong đó cũng có rất nhiều Zombie đi qua đi lại, nhìn sơ qua có khoảng chừng một ngàn con Zombie.

Đám người Vương Song quan sát thấy rất rõ địa thế xung quanh, một ngọn núi bên cạnh trấn nhỏ mọc rất nhiều cây cối thẳng tắp, bị vây quanh bởi lưới sắt, mặt khác một bên còn lại là con sông chảy qua trấn.

- Nơi đây ngược lại là một địa điểm tốt, có thể tiến có thể lùi!

Vương Song nhìn toàn cảnh trước mắt, ánh mắt chợt lóe sáng, vui sướng mở miệng.

Những người khác cũng gật đầu, một khi đánh chiếm được nơi này, có núi có sông hơn nữa còn có hàng rào bảo vệ như một pháo đài phòng ngự, đối mặt với Zombie, năng lực phòng ngự cũng tăng lên.

- Đây có lẽ là một thị trấn nhỏ chuyên về du lịch! Cổng bên ngoài có hẳn hai tháp canh! Trái lại khá thích hợp để quay các bộ phim cổ trang về chiến tranh.

Lý Tân nhìn trấn nhỏ trước mặt, cười mở miệng nói.

Những con Zombie kia dường như cảm nhận được khí tức của bọn họ, không ngừng chạy về phía bên này.

Đám người lạnh lùng nhìn đàn Zombie đang đánh tới, trước đây đã trải qua sự tấn công của gần mười ngàn con Zombie vậy nên hiện tại đối với bọn họ mà hơn một ngàn con Zombie này chẳng khác nào như món khai vị cho một bữa sáng cả.

- Pằng pằng pằng!

Từng tiếng vang lên, những con Zombie không ngừng ngã xuống, mọi người vừa tấn công vừa tiến lên, Vương Song không dùng súng ống mà trực tiếp dùng vũ khí của bản thân chiến đấu với Zombie, vì vậy mọi người đều mang vẻ mặt lạnh lùng nhìn theo thân ảnh lao nhanh, tốc độ giống như vũ bão thoắt ẩn thoắt hiện, một con Zombie trực tiếp bị chém làm đôi.

Đám người Lý Tân nhìn thấy vậy cũng bỏ súng ống, trực tiếp cùng đám Zombie đấu tay đôi, đồng thời sử dụng dị năng của bản thân tấn công Zombie đang nhào tới.

Những người còn lại nhìn thấy cảnh này cũng bỏ súng xuống, từ phía sau rút ra một thanh đại khảm đao, đây là do Vương Song yêu cầu thợ rèn bên trong căn cứ tạo ra, dù sao đạn có nhiều mấy thì cũng có một ngày dùng hết, bọn họ không thể tạo ra đạn viên chỉ có thể dựa vào việc không ngừng cướp lấy, cho nên Vương Song vô cùng khao khát một nhân tài có thể chế tạo ra đạn viên.

Đáng tiếc bên trong căn cứ của bọn họ mới có chưa đến bảy trăm người, làm sao có thể có nhân tài như vậy nên Vương Song vì tiết kiệm đạn bắt đầu cho mọi người không ngừng luyện tập dùng đao pháp, sử dụng khảm đao chiến đấu với Zombie.

- Phập phập!

Tiếng lưỡi đao đâm vào cơ thể không ngừng vang lên, đoàn người dưới sự dẫn dắt của Vương Song đã chém hết hơn một ngàn con Zombie.

- Báu vật!

Đột nhiên một tiếng reo vui mừng như điên làm cho tất cả mọi người ngoảnh lại, Vương Song quay đầu nhìn lại, là Vương Hổ, trước mặt hắn là một con Zombie ngã trên mặt đất, phía trên nó là một chùm sáng màu đỏ thẫm tỏa ra ánh sáng.

Vương Hổ vô cùng kinh ngạc vui mừng khi nhìn báu vật trước mắt, chính hắn cũng không dám tin, trước đó không ai biết trong lòng Vương Hổ có bao nhiêu áp lực, hắn đi theo Vương Song cũng có thể xem như là sớm nhất nhưng đến nay, từng Tiến Hoá Giả một liên tiếp xuất hiện mà bản thân hắn vẫn là một người bình thường.

Mặc dù Vương Song đã tiến cử đưa hắn lên làm đại đội trưởng đội thứ ba, nắm trong tay quyền kiểm soát hàng chục người, thậm chí ngay cả Lữ Triết là Tiến Hoá Giả cũng phải xếp sau hắn làm một phó đội trưởng.

Nhưng Vương Hổ biết nếu một khi không thể trở thành một Tiến Hoá Giả thì sớm hay muộn quyền lực được Vương Song trao cho cũng sẽ biến mất, dù sao một người bình thường nếu không có năng lực đặc biệt, muốn chiếm được vị trí cao không phải chuyện dễ dàng.

Cho nên trong lòng Vương Hổ vô cùng khát vọng trở thành một Tiến Hoá Giả, dù chỉ là một dị năng kém cỏi nhất của Tiến Hoá Giả hắn cũng bằng lòng.

Cho nên mỗi lần chiến đấu Vương Hổ đều vô cùng điên cuồng, ngoại trừ việc nỗ lực thể hiện bản thân ra, còn có một ý nguyện khác chính là muốn tìm một chùm sáng, bởi vì hắn từng nghe Vương Song nói, sử dụng súng ống giao chiến với Zombie xác suất bắn chết nó còn không bằng giao chiến với Zombie xác suất giết chết báu vật rơi ra cũng lớn hơn nhiều so với khi sử dụng súng ống.

May mắn ông trời không phụ lòng người, lúc này hắn cuối cùng đã được hồi báo, nhìn chùm sáng Vương Hổ có chút kích động vươn hai tay ra, ánh sáng lập tức biến mất, một trang sách ảo hiện ra trước mắt.

“Bụp” một tiếng, trang sách nhập vào bên trong cơ thể Vương Hổ, Vương Hổ nhắm mắt lại một lúc, những người khác cũng tự động đi tới bên cạnh hắn, tuy bọn họ đều vô cùng hâm mộ nhưng vẫn rất đúng mực, biết sau đó là lúc Vương Hổ dễ dàng bị tấn công nhất cho nên đều chủ động đến bảo vệ hắn.

Mới qua thời gian mấy giây, Vương Hổ mở to mắt, lúc này trên người xuất hiện một khí tức mạnh mẽ, tuy rằng biến hóa rất nhỏ nhưng khí tức của Tiến Hoá Giả dù có thế nào cũng không thể che dấu.

- Vương Hổ, ngươi đã trở thành Tiến Hoá Giả!

Đám người Lý Tân vô cùng vui mừng nhìn Vương Hổ, có nhiều Tiến Hoá Giả thì sức mạnh sẽ được chia đều, bọn họ đều rất thích khi nhìn thấy căn cứ của mình ngày một lớn mạnh, đặc biệt Tiến Hoá Giả lại là những người mà bọn hắn quen biết.

Chỉ nhìn qua Vương Song đã biết được tất cả thông tin của Vương Hổ, không khác so với Lý Tân lắm đều là Tiến Hoá Giả sau, nhưng mới trở thành Tiến Hoá Giả cấp một, muốn có được năng lực mạnh mẽ hơn vẫn cần thêm chút thời gian.

Năng lực của Vương Hổ là cường hoá da thịt, làm cho da thịt của bản thân trở nên cứng như sắt thép, đao thương không thể đâm vào nhưng hiện tại mới chỉ có thể chống đỡ được sức đánh của một cây gỗ lớn, để thực sự chống lại được sức tấn công của súng đạn vẫn còn một con đường dài phải đi.

Trên mặt Vương Hổ nhịn không được ý cười, giải thích một chút năng lực của mình cho mọi người biết, khiến cho mọi người vô cùng kinh ngạc.

Cùng lúc đó những đàn Zombie lao tới đều bị đám người Vương Song tiêu diệt, điều khiến cho bọn họ cảm thấy vô cùng đáng tiếc chính là vẫn có hai người bị móng vuốt của Zombie cắt qua làm bị thương.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)