Mỏi người mừng rỡ nhìn một đám thi quần đã bị nổ chết khoảng tám mươi phần trăm, bọn họ đều cảm nhận được cảm giác từ địa ngục lên thiên đường là như thế nào, trong lòng không khỏi sinh ra cảm giác tự hào, ngưỡng mộ với Vương Song.
- Còn chờ cái gì nữa, đánh cho ta, Vương đội đã xử lý gần hết đám Zombie rồi, nếu như không giải quyết đám Zombie còn lại, vậy thì sau này đừng lãng phí thời gian của mọi người ở đây nữa, chúng ta không cần đám phế vật như vậy!
Giọng nói Hoàng Thiên Hằng đúng lúc vang lên, nghe thấy lời này của hắn, mọi người gào thét hưng phấn nhìn về phía trước. Giống như đám Zombie phía trước đã biến thành mỹ vị.
Xe của đám người Vương Song khởi động nhanh chóng tiến thẳng vào cổng thôn, mọi người đều thấy rõ, không cần ai đồng ý, bọn họ tự giác tránh đường.
Sau khi xuống xe, đám người Đổng Châu lần lượt tiến lên.
- Vương đội, ngươi không sao chứ?
- Tiểu Song, ngươi thế nào rồi?
...
Một loạt giọng nói vang lên ngay khi Vương Song vừa xuống xe, về phần đám người Lý Tân, bọn họ giống như trở thành người trong suốt, nhưng mà bọn họ cũng hiểu được, cảnh tượng vừa rồi cũng khiến bọn họ bị dọa sợ. Nếu như không có Vương Song, sợ rằng hiện tại bọn họ đã phải đối mặt với hàng trăm ngàm Zombie đáng sợ rồi.
Vì vậy trên môi bọn họ đều nở nụ cười chế nhạo xem kịch hay, trực tiếp chạy về phía trước cùng những người khác ngăn chặn đám Zombie còn lại.
Vương Song bất lực nhìn đám đông vây quanh, nghe thấy tiếng nói chuyện sôi nổi, cười khổ một tiếng:
- Được rồi, trước tiên mọi người đừng nói nữa.
Lời vừa dứt, mọi người lập tức dừng lại nhìn Vương Song.
- Vẫn còn khoảng một ngàn con Zombie nữa, trước tiên xử lý bọn chúng rồi ta sẽ nói chi tiết với mọi ngươi sau.
Nói xong, không đợi bọn họ nói thêm lời nào, hắn vội vàng rời đi. Thấy vậy, tất cả mọi người thở dài một hơi.
Vương Song đi đến bên cạnh Lý Tân, hắn hơi quay đầu lại nhìn Vương Song mỉm cười:
- Thế nào, có người quan tâm mà người còn thấy phiền phức hả! Chúng ta không có loại đãi ngộ này đâu đấy!
Lời nói mang ý trêu chọc, hiện tại nguy cơ Zombie cơ bản đã qua đi, những con Zombie còn lại khó có thể tạo ra bất kỳ khó khăn gì, vì vậy, lúc này Lý Tân mới có thể nhẹ nhõm mà trêu chọc Vương Song.
Vương Sương trợn tròn mắt:
- Tư vị đột nhiên trở thành quốc bảo thật sự không tốt chút nào! Ai muốn thì làm đi! Dù sao ta cũng không chịu nổi!
- Ha ha ha!
Lý Tân cười lớn, khiến cảm giác ngưng trọng trong trận chiến cũng giảm đi đôi chút.
Rất nhanh, mọi người nhìn về phía trước, đám Zombie còn sống sót đang đánh tới, mặc dù gần tám ngàn Zombie đã bị tiêu diệt, nhưng số Zombie còn sót lại vẫn trở thành gánh nặng không nhỏ với mọi người.
- Đánh!
Nhìn thấy đám Zombie này không ngừng đến gần, Hoàng Thiên Hằng hét lớn, tất cả các súng ống đồng loạt bắn ra.
- Đùng đùng đùng!
Mấy trăm khẩu súng ống, súng máy hạng nhẹ và súng trường tự động cùng lúc khai hỏa. Vô số viên đạn tạo thành một cơn bão kim loại, rơi vào đám Zombie, trực tiếp đánh tan hàng trăm con Zombie.
Zombie không ngừng gầm rú muốn tiến lên, nhưng phía trước dường như có một tấm bình phong vô hình ngăn lại, dù như thế nào cũng không thể tiến lên được.
- Dừng lại, tự do bắn tỉa!
Nhìn đám Zombie bị người của mình công kích trực tiếp quét sạch mấy trăm con, Hoàng Thiên Hằng vội vàng kêu dừng lại, mặc dù chỗ bọn họ có đủ đạn dược, nhưng không thể hao tổn nhiều như vậy, chỉ trong mười mấy giây ngắn ngủi, lượng đạn tiêu thụ đã lên tới hàng nghìn viên, hầu hết mọi người đều là người mới học, chỉ đơn thuần dựa vào cơn bão kim loại do nhiều viên đạn tạo thành để tiêu diệt Zombie, phần lớn đều bị lãng phí, vì vậy, Hoàng Thiên Hằng lập tức kêu mọi người dừng lại, yêu cầu bắn tỉa.
Nghe thấy giọng nói của Hoàng Thiên Hằng, cơn bão kim loại đột nhiên dừng lại, mọi người cũng không còn hồi hộp căng thẳng như trước, nhưng còn mấy trăm con Zombie, sao bọn họ không giải quyết được chứ.
- Pằng!
- Pằng!
Tiếng súng liên tiếp vang lên, mọi người ở phía sau xe, nhìn những tên đang nhắm bắn mục tiêu, những viên đạn không ngừng rơi về phía đối diện. Thỉnh thoảng có một Zombie bị trúng đạn ngã xuống đất, nhưng rất nhanh đã đứng dậy tiếp tục đi tới.
Đám người Vương Song cũng vậy, đây là một cơ hội tốt để luyện tập thiện xạ, họ không muốn bỏ lỡ nó, dù sao thì ngoại trừ khả năng thiện xạ của Lưu Hâm có thể đạt đến một trăm phần trăm, những người khác chỉ là thành thạo mà thôi.
Trong số mười phát súng, Vương Song có thể bắn ba phát vào đầu, nhưng khi luyện tập, dần dần trong mười phát bắn có thể bắn trúng bốn con Zombie, những người khác cũng gần như vậy.
- Pằng!
Một phát lại giết chết một con Zombie, Vương Song muốn ra tay lần nữa, lại đột nhiên phát hiện đối diện không có một Zombie nào, kinh ngạc quay đầu lại.
Những người khác cũng như vậy, ngơ ngác nhìn mọi thứ trước mắt, không biết là ai hét lên.
- Chúng ta thắng rồi!
Giống như một thùng thuốc nổ, trong mắt mọi người hiện lên sự vui mừng khôn xiết vào những năm tháng còn lại.
- Ha ha, chúng ta đã thắng rồi!
- Zombie đã bị chúng ta tiêu diệt!
- Vương đội vạn tuế!
Mọi người như ở trong lễ hội mặc sức vui vẻ, lần đầu tiên nhìn thấy đám Zombie đáng sợ, ai cũng tưởng sẽ chết, không ngờ tình thế lại đột ngột chuyển biến, Vương Song một mình giết chết gần hết đám Zombie, bọn họ đã không mất một người nào trong trận chiến này, đã giành được thắng lợi kỳ tích như vậy!
Mọi người mê say nhìn Vương Song, không biết ai hô “Vương đội vạn tuế”, tất cả mọi người cũng sôi nổi hô to, tiếng nói không ngừng hội tụ, cuối cùng trên khán đài chỉ còn lại giọng nói này.
- Vương đội vạn tuế!
- Vương đội vạn tuế!
Có thể nói, sự uy nghiêm của Vương Song ở trong lòng mọi người trong giờ phút này đã khắc sâu vào âm hồn họ, cho dù bây giờ Vương Song bắt bọn họ chết, bọn họ cũng sẽ không chút do dự mà chấp hành.
Đổng Châu và Hoàng Thiên Hằng nhìn Vương Song lúc này đang được mọi người vây quanh, gương mặt họ hiện lên một chút phức tạp. Đổng Châu hài lòng, vui mừng, tự hào về quyết định ban đầu của mình, trong khi Hoàng Thiên Hằng thở dài, biết rằng chỉ cần Vương Song còn ở đây một ngày nào, thì mọi người trong căn cứ này sẽ chỉ tuân theo mệnh lệnh của một mình Vương Song. Bọn họ là một chỉnh thể khổng lồ, nhưng nếu một ngày nào đó Vương Song không còn nữa, có lẽ, lực lượng này sẽ đến giai đoạn tan rã. Đây là một bất lợi rất tồi tệ khi chủ nghĩa anh hùng cá nhân đạt đến đỉnh cao, nhưng hắn không thể nói trước được điều gì, dù sao thì Vương Song đã làm tất cả những điều này vì sự sống còn của mọi người.
Những người khác trong thôn nghe thấy tiếng hò reo cuồng nhiệt bên ngoài, biết mình đã giành được chiến thắng, cũng mở cửa chạy ra đường reo hò, đối với những người bình thường này mà nói, có thể sống sót chính là cái kết tốt đẹp nhất.
Sau đó, đám người Triệu Hân, Thái Hiểu sắp xếp người dọn dẹp tất cả Zombie bên ngoài, không thể cứ như vậy mà để trước cửa, điều này sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến giao thông.
Buổi tối, Triệu Hân cũng vì chúc mừng mà không tiết kiệm thức ăn nữa, cho mọi người một bữa ăn ngon.