Mạt Thế: Thôn Phệ Vô Hạn

Chương 123: Lựu đạn hủy diệt

Chương Trước Chương Tiếp

Chùm sáng màu bạc tượng trưng cho điều gì, không ai hiểu rõ hơn Vương Song, Bạch Quang Chi Nhận mà hắn có được khi đó có thể tự thân không ngừng thăng cấp, thậm chí có thể thăng đến cấp chín! Hắn chưa từng nghe nói về bảo vật này, thậm chí đã lâu như vậy cũng chưa từng thấy qua vũ khí có thể so sánh với nó, cho nên lần nữa thấy được chùm sắc màu bạc xuất hiện trước mặt, Vương Song tuyệt đối sẽ không trơ mắt bỏ qua.

Không để bọn họ nói lời nào, bóng dáng Vương Song lao ra ngoài, giống như một tia chớp, lập tức lẫn vào trong đám Zombie.

- Tiểu Song!

- Vương đội!

Mọi người nhìn bóng dáng Vương Song biến mất trong đám Zombie, sắc mặt thay đổi, lập tức kêu to. Đáng tiếc tiếng kêu bị tiếng gầm của Zombie lấn át.

Lý Tân biến sắc, muốn nhảy ra khỏi xe chạy thẳng tới đám Zombie, lại bị Đặng Mai bên cạnh nhanh tay lẹ mắt kéo lại.

- Buông ra!

Lý Tân tức giận nhìn Đặng Mai.

Đặng Mai cười lạnh một tiếng, nhìn người huynh đệ mà Vương Song tin tưởng nhất:

- Ngươi điên rồi sao! Sức mạnh của Vương đội mạnh hơn những người khác rất nhiều, hắn lao vào đám Zombie này còn có thể an toàn trở về, nhưng ngươi, thực lực ở cấp năm, tiến vào đó thì chỉ có con đường chết mà thôi!

- Lẽ nào ngươi muốn khi hảo huynh đệ của mình trở về nghe lại được tin về huynh đệ tốt nhất của mình chết sao?

Nghe Đặng Mai nói như vậy, Lý Tân dần lấy lại bình tĩnh. Biết những lời Đặng Mai nói không sai, thực lực của Vương Song mạnh như thế, cho dù hắn rơi vào thi quần cũng có thể không thành vấn đề, nhưng bản thân không có sức mạnh như Vương Song, một khi rơi vào đó, sợ rằng có thể chết thật!

Bản thân phải đợi Vương Song trở lại, tiếp tục chiến đấu vì hắn, bảo vệ giấc mơ chung của bọn họ!

Nghĩ đến đây, Lý Tân lặng lẽ nhìn đám Zombie cách đó không xa, thầm nghĩ:

- Tiểu Song, ngươi nhất định phải trở về!

……

Bây giờ Vương Song đã dung nhập vào trong đám Zombie, chỉ khi đó mới có thể cảm nhận được loại khí thế khiến người ta kinh ngạc kia, đám Zombie chi chít vây xung quanh, tiếng gào thét kinh hoàng vang bên tai hắn như một âm thanh ma thuật, khiến hắn gần như không phân biệt được hướng đông nam tây bắc. Loại khí thế này so với vạn mã lao nhanh càng chấn động hơn.

Một đám Zombie dữ tợn lao về phía hắn, có con lòi cả ruột, có con bị cắn đứt tứ chi chỉ còn xương, còn có những con bị cắn đứt nửa khuôn mặt!

Vương Song nhìn những con Zombie bình thường này, mặc dù chúng rất bình thường, nhưng đó là so với Vương Song, đối với người bình thường mà nói, tốc độ của chúng giống như người bình thường đang chạy, Vương Song có chút kinh ngạc, tốc độ tiến hóa của những Zombie này quá nhanh, trong vòng chưa đầy hai tháng, tốc độ của những Zombie này đã tương đương với người bình thường, những người bình thường kia căn bản không có dấu vết của sự tiến hóa!

- Có lẽ, đây là số phận, người đã chết lại lần nữa hồi sinh, lại có được năng lực tiến hóa, mà người sống đang phải đấu tranh để tồn tại, không có bất kỳ dấu hiệu tiến hóa nào!

Nghĩ đến đây, Vương Song lại không khỏi thở dài một hơi.

Nhưng bây giờ nghĩ những chuyện này cũng không hay, mục tiêu của Vương Song chính là chùm sáng màu bạc trong đám Zombie. Nhìn thấy Zombie vây quanh, thân ảnh Vương Song hóa thành một tia chớp, lấy đao làm mũi, thân làm xương, nhân đao hợp nhất, đột ngột hướng về đám Zombie mà chém giết, ánh đao sắc bén lướt qua!

- Ầm!

Một đường thẳng xuất hiện ngay giữa đám Zombie dày đặc, dọc theo con đường thẳng tắp đầy những tay chân đứt lìa, đầy máu thịt, tất cả Zombie đều bị lưỡi kiếm của Vương Song trực tiếp làm cho tan tành.

Tốc độ của Vương Song cực kỳ nhanh, dọc con đường đẫm máu trải đầy xác chết, nhanh chóng chạy về phía trước, phía trước, một tia sáng màu bạc lại xuất hiện, dường như vẫn không biến mất, thoát ẩn thoát hiện trước mặt Vương Song, giống như một con quỷ đầy cám dỗ. Vô số Zombie căn bản không quan tâm đến sự khủng bố của Vương Song mà lao về phía Vương Song như thủy triều, muốn nhấn chìm Vương Song.

Bộ giáp đen trên người Vương Song tỏa ra ánh sáng đen, cốt thứ trắng như tuyết xuyên qua cơ thể, bám vào trên áo giáp, tạo thành một chiếc áo giáp với những chiếc cốt thứ dữ tợn, đen trắng xen kẽ ở giữa, có cảm giác thần bí.

Lưỡi kiếm của Vương Song không ngừng nhỏ giọt máu đen, sử dụng vũ khí cấp sáu để tiêu diệt một số Zombie bình thường, Vương Song cảm thấy rằng quá là vinh dự cho những Zombie này rồi!

Mặc dù thực lực của hắn mạnh, nhưng đối mặt với đám Zombie dày đặc thế này, cho dù Vương Song có đánh đến kiệt sức cũng không thể giết hết những con Zombie này.

Vì vậy, để không lãng phí sức lực,Vương Song không dây dưa thêm với những Zombie này, mà trực tiếp xông tới nơi phát ra chùm sáng màu bạc.

Giống như một cỗ xe tăng hung hãn, tàn thân Vương Song bị quấn chặt, hung hăng xông qua đám Zombie, tất cả Zombie đều bị áo giáp của Vương Song chia thành các đoạn, tử trạng vô cùng tàn nhẫn.

 

Nhưng Vương Song lại không thèm để ý, nhìn chùm sáng màu bạc cách đó không đến mười mét, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng.

- Bịch!

Bóng dáng Vương Song xuất hiện trước chùm sáng màu bạc, hai tay trực tiếp bắt lấy chùm tia ánh sáng, đột nhiên, một thứ giống như lựu đạn xuất hiện trong chùm ánh sáng, toàn thân hiện ra màu trắng bạc, mang theo một năng lượng không gì sánh được.

Một luồng thông tin được truyền vào cơ thể Vương Song, ngay lập tức, Vương Song hiểu thứ trong tay mình là gì. 

Hóa ra đây là một quả lựu đạn hủy diệt, một loại vũ khí khoa học viễn tưởng đến từ thế giới tương lai, loại vũ khí này có thể phá hủy mọi thứ trong bán kính 100 mét, nếu ở trên trái đất thì sức mạnh của loại vũ khí này có thể sánh ngang với tên lửa xuyên lục địa.

- Thật tốt, có quả lựu đạn này, ta không cần lo lắng đám Zombie này nữa!

Trong lòng Vương Song lóe lên một tia mừng rỡ, có lựu đạn này, có thể hủy diệt hơn nửa số Zombie này.

Không chần chừ thêm nữa, Vương Song nhanh chóng cất lựu đạn hủy diệt, nhanh chóng xoay người rời đi. Bây giờ, Vương Song đã tiến sâu vào trung tâm của thi quần cách đám người Lý Tân càng ngày càng xa, vì vậy muốn thoát ra ngoài cũng vô cũng khó khăn.

Nhưng Vương Song nghĩ đến quả lựu đạn trong tay thì nảy ra một ý tưởng.

Thân ảnh Vương Song giống như tia chớp, phóng thẳng ra ngoài. Dọc theo đường đi, gần trăm Zombie đã bị Vương Song giết chết, chờ sau khi Vương Song xông ra khỏi đàn Zombie này, trên áo giáp đã vướng đầy chân cụt tay đứt, giống như miếng thịt nướng bị đâm thủng, toàn thân biến thành màu đỏ máu!

- Phù, cuối cùng cũng ra được rồi!

Vương Song thở phào nhẹ nhõm, nhìn đám Zombie đang chạy sau lưng, trong mắt hắn lóe lên một tia sáng.

- Tiểu Song!

- Là Vương đội!

- Vương đội không sao rồi, tốt quá!

Mọi người kinh ngạc nhìn Vương Song đột nhiên từ trong đám Zombie đi ra, đồng loạt kinh ngạc, hiện tại cách thôn Lý Gia không đến ba trăm mét, những người bên trong đã có thể nhìn thấy tình hình từ xa, thấy khí thế đáng sợ của hàng chục ngàn Zombie không ngừng chạy, có người sững sờ, thậm chí có người rụt rè sợ hãi tè ra quần.

- Cái này, không ngờ mấy mươi ngàn con Zombie lại trở nên đáng sợ như vậy!

Hoàng Thiên Hằng đứng phía trước mọi người, nhìn đám người Lý Tân từ phía xa chạy tới, có chút thở dài nói, phía sau hắn, mọi người đã sẵn sàng, hàng trăm khẩu súng đang chĩa thẳng vào đám Zombie phía xa. Đồng thời, họ cũng đã chứng kiến cảnh Vương Song một mình lao ra khỏi bầy Zombie đáng sợ kia.

Bọn họ không khỏi kinh hãi, đám Zombie kia như thủy triều, một khi rơi vào trong đó, bọn họ có lẽ chỉ có đường chết, không ngờ Vương Song vẫn có thể tiêu diệt được.

Chu Ảnh đứng ở một bên, cũng nhìn những người đang lao tới đây. Trong mắt hắn cũng hiện lên một tia kinh ngạc, hắn đã sớm tưởng tượng được trận chiến này rất gian nan, không ngờ bây giờ tận mắt chứng kiến, cũng không khỏi thở dài, hắn tưởng tượng nó quá đơn giản, một đám Zombie đáng sợ, chỉ có hơn ba trăm người, làm sao có thể đánh bại bọn chúng.

Trong nháy mắt, trong lòng rất nhiều người đều có ý định chạy trốn.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)