Mạt Thế: Thôn Phệ Vô Hạn

Chương 119: Thi quần

Chương Trước Chương Tiếp

Nghe lời của Hoàng Thiên Hằng, ánhh mắt hai người càng ngày càng sáng, Vương Song không khỏi thốt ra một tiếng tán thưởng:

- Ý kiến hay, không hổ là Hoàng thúc!

Nói xong nhìn Lý Tân:

- Tiểu Tân, ngươi gọi đám người Chương Nghiệp, Vương Hổ, Chu Ảnh đến, theo ta xuất phát, qua chặn đánh quần thi!

- Được!

Lý Tân trả lời một tiếng vẻ mặt hưng phấn ra ngoài gọi người.

- Chuyện nơi này tạm thời giao cho Hoàng thúc!

Vương Song nhìn Hoàng Thiên Hằng, biết sau khi bọn họ rời đi, chỉ sợ hắn chính là người cầm quyền khu vực này, Vương Song tin tưởng hắn có thể làm tốt nhất!

- Yên tâm!

Hoàng Thiên Hằng chỉ nói ra hai chữ, nhưng vô cùng mạnh mẽ, người này tính cách trời sinh như vậy, nếu như bản thân thật tán đồng người nào đó, bình thường sẽ không nói quá nhiều, bời vì tin tưởng nhau, cho nên, đối với việc Vương Song tín nhiệm mình như thế trong lòng hắn vô cùng cảm động!

Không đến ba phút, đám người Đổng Châu, Chương Nghiệp, Triệu Hân đã tập trung đủ, nghe thấy lời đề nghị của Vương Song, đều có chút kinh hãi, ý nghĩ này thật sự là quá lớn mật rồi, lần này làm không tốt, có thể sẽ khiến toàn quân bị diệt! Dù sao đó cũng không phải là vài con Zombie, cũng không phải mấy trăm con Zombie, mà chính là hơn vạn con Zombie, số lượng không hơn vạn, hơn vạn thì không thể địch lại, đây không phải chỉ là định nghĩa của nhân loại, mà đối với Zombie càng là như vậy, nghĩ đến đám Zombie kia ùn ùn kéo đến, bọn họ có chút sợ hãi!

- Tiểu Song, cái này, không phải quá mạo hiểm rồi sao, chúng ta...

Triệu Hân do dự nhìn Vương Song vừa muốn mở miệng đã bị Vương Song cắt ngang.

- Chương Nghiệp, Lý Tân, Đặng Mai, Trương Chấn, Lưu Hâm, Lữ Triết, các ngươi theo ta tác chiến! Dại đội thứ nhất Lý Tân điều theo mười người tinh nhuệ đi cùng chúng ta!

- Hiện tại, sau khi ta đi tất cả mọi người đều nghe theo mệnh lệnh của Hoàng Thiên Hằng cùng Đổng di, ai dám thừa cơ làm loạn, Chu Ảnh, ngươi chỉ huy Đại đội Giám Sát, bắt người đó, dám phản kháng, trực tiếp đánh chết!

Nghe thấy thanh âm của Vương Song, sắc mặt tất cả mọi người chấn động, Chu Ảnh tiến về phía trước, lớn tiếng mở miệng:

- Vâng, Vương đội, cam đoan hoàn thành nhiệm vụ!

Nói xong, xoay người nhìn về phía mọi người, ánh mắt giống như rắn độc, khiến cho mọi người lạnh lẽo. Triệu Hân vô cùng thức thời im lặng, không lên tiếng nữa.

Biết tình huống lần này khẩn cấp, chỉ sợ trong lòng Vương Song cũng có chút lo lắng, không muốn nhìn thấy cơ ngơi mà bản thân vất vả mới tạo dựng lại xảy ra vấn đề.

- Các ngươi, lập tức theo ta rời đi!

Vương Song hét lớn một tiếng, không cho bọn hắn thời gian nói chuyện, hiện tại, thời gian gấp rút, mỗi giây mối phút đều vô cùng trân quý.

Tất cả mọi người hiểu rõ tình huống lần này, cho nên không nói gì thêm, một hàng mười mấy người, đều là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, trực tiếp ngồi xe rời đi, Vương Song hiểu rõ một khi xe cộ nhiều, sợ rằng sẽ rất khó đi đường, cho nên lần này hắn chỉ mang theo hai chiếc xe hàng, cùng hai chiếc Xe Jeep!

Lúc đến cửa thôn phát hiện rất nhiều đội viên chiến đấu đã hình thành một vòng lại một vòng chiến đấu, mai phục phía sau xe, dùng hàng rào gỗ chắn lại! Tất cả đạn dược, súng máy đều dời ra ngoài, thậm chí pháo cối cũng bị lấy ra, đặt phía sau mọi người. Trừ lão nhân cùng hài tử đều ở trong thôn, phàm là người có thể chiến đấu đều cầm vũ khí lên chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu. Lý Tam, Lưu Vĩ, Vương Trường phong, Lục Dân Trạch ở phía trước chỉ huy. Tất cả đều ngay ngắn rõ ràng, tuy nhiên có người sợ hãi muốn chết, nhưng lại biết rằng một khi rời khỏi nơi này chỉ sợ sẽ chết, cho nên, đều vô cùng trân quý nơi có thể dung nạp bọn họ, cũng không có người thừa cơ làm loạn.

Vương Song lần nữa nâng cao thái độ của mình với Hoàng Thiên Hằng, người này, trước Mạt Thế trước là nhân vật hắc bạch lưỡng đạo ăn sạch, sau Mạt Thế là một trì thế năng thần có thể quản lý một phương.

Rất nhanh, xe cộ gào thét phóng ra ngoài, dựa theo chỉ thị của Lý Tân, đám người Vương Song chỉ mất chưa đến một giờ đã nhìn thấy một mảnh đen kịt từ xa.

Chờ đến gần, bọn họ mới phát hiện rõ ràng là một Thi Quần to lớn, từng con lít nha lít nhít, giống như nhuyễn trùng, không ngừng gào thét tiến về phía trước. Khí thế trùng trùng dường như có thể rung chuyển sơn hà, so với vạn mã còn chấn động hơn.

Trước mặt là vô số Zombie bình thường, từng con từng con tập tễnh tiến lên, phía sau, mười mấy Lực lượng hình Tiến Hóa Giả chậm rãi đi theo, giống như một người khổng lồ, ngoài ra, còn có mười mấy con Tốc Độ Hình Zombie giống như ma quỷ không ngừng xuyên qua đám Zombie.

Đám người Vương Song có chút chấn động nhìn qua, trong lòng không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh. Đội hình như thế, bọn họ cũng chỉ có thể nhìn thấy ở thành phố Giang Nam tnhưng mà lúc đó lại rất yên tĩnh không giống bây giờ, con nào con nấy vô cùng cuồng bạo.

Cũng chỉ khi tận mắt nhìn thấy, đám người Vương Song mới hiểu rõ, một khi những conZombie thật sự giết tới cửa thôn, chỉ sợ sẽ thực sự trở thành một thảm hỏa, những người chiến đấu kia đều là người bình thường chỉ sợ sẽ không có tố chất tâm lý ổn định, nhìn thấy thi quần khủng bố như thế trong nháy mắt chắc chắn sẽ sụp đổ.

Dường như chú ý tới xe của đám người Vương Song, đám Zombie đi đầu phát ra một tiếng rống rất to, dường như vô cùng hưng phấn, gia tăng bước chân, không ngừng chạy về phía trước.

- Grào grào!

Nhìn đám Zombie Khủng Bố tiến đến, Vương Song trợn mắt há mồm, quay đầu nhìn về phía mọi người:

- Mọi người tùy ý xạ kích, không có bất kỳ quy định gì, nhưng phải nhớ kỹ, quyết không thể tách ra khỏi mọi người, không thể tiến lại gần thi quần!

Nói xong, nhìn về phía Lữ Triết:

- Lữ Triết, che đậy khí tức của mọi người, những con Zombie có thể thấy vật, nhưng cũng có một phần dựa vào khứu giác để cảm giác, che đậy khí tức của chúng ta có thể giảm bớt mức độ công kích nhất định của bọn chúng!

Hiện tại Vương Song có chút chờ mong vào năng lực này của Lữ Triết, năng lực này có thể che đậy cảm giác, nếu như năng lực tiến hóa tới trình độ nhất định, không phải sẽ có năng lực che đậy năm giác quan lại sao, Vương Song có chút hưng phấn. Nếu quả thật có một ngày như vậy, bản thân có thể có được đội quân ẩn hình!

- Vâng!

Mọi người mở miệng đáp, tất cả đều hết sức chăm chú nhìn phía trước, trên người Lữ Triết phát ra một làn sóng kỳ dị, mọi người không có cảm giác được gì, đột nhiên phát giác khí tức của đồng đội bên cạnh đột nhiên biến mất, nếu như không có mắt nhìn, giống như không có người, không khỏi lên tiếng thán phục.

Cách thi quần càng ngày càng gần.

Một ngàn mét...

Tám trăm mét...

...

Hai trăm mét.

Một trăm mét.

- Đánh!

Vương Song hét lớn một tiếng, nháy mắt AK47 trong tay phát ra một đạo ngọn lửa thật dài.

- Bùm bùm bùm.

Mười mấy tiếng súng liên tiếp đồng thời vang lên, không đến ba giây đồng hồ, mấy trăm phát đã trút xuống trong thi quần.

- Phụt phụt phụt!

Từng tiếng viên đạn nhập thể, đám người Vương Song có thể nhìn thấy từng con Zombie trực tiếp ngã trên mặt đất bị thi quần to lớn trực tiếp giẫm thành thịt nát!

Kỹ thuật bắn súng của đám người Vương Song trải qua hơn một tháng huấn luyện đã tương đối thành thục, có thể so với quân nhân huấn luyện mấy năm, nhưng vẫn không thể đạt tới hiệu quả một viên đạn có thể nổ đầu!

Cho nên, không đến một phút đồng hồ, đạn trong súng đã bị dùng sạch nhưng số lượng Zombie bị đánh giết chỉ có hơn một trăm con, đa số bị đám thi quần đằng sau giẫm chết!

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)