Nhưng mà Vương Song cũng giành được một chùm sáng, bên trong chỉ có một chùm năng lượng màu trắng sữa. Sau khi Vương Song hấp thu chùm năng lượng này cộng thêm năng lượng tử vong của Biến dị cẩu bị chính mình thôn phệ, khoảng cách năng lượng tấn thăng đến cấp sáu có thể thỏa mãn hơn phân nửa rồi.
Vương Song cảm thấy có chút kinh hỉ, bây giờ mỗi tấn thăng một cấp cần lượng năng lượng nhiều vô kể, không nghĩ tới vậy mà lại ngoài ý muốn tuôn ra được một chùm năng lượng cường đại như thế, trực tiếp khiến bản thân tiến được một bước tiến rất lứn.
Về phần mọi người thấy Vương Song ngay cả một con Biến dị thú khủng bố như thế cũng có thể giải quyết, trong lòng càng kính sợ. Ngay cả Hoàng Thiên Hằng cũng vỗ tay trong lòng.
- Sắp đến rồi!
Vương Song nhìn từ xa thấy một số người đang ở hai bên đường đợi mình, nhìn thấy đoàn xe của nhóm người mình, trực tiếp đi phía trước dẫn đường.
Mọi người thẳng đường tiến lên, lái vào thôn làng, đi vào khu vực trung tâm của thôn làng, về phần xe cộ, thì đều được sắp xếp ở một bãi sân rộng trong thôn, có người chuyên môn phụ trách sắp xếp cho những người khác.
Đám người Đổng Châu, Triệu Hân, Lý Tân, Tô Vi, Thái Hiểu đều ở cửa ra vào chờ.
- Vương Song ca ca.
Tiểu nha đầu Đổng Mộng Kỳ tiến lên trước, nhìn thấy Vương Song, trực tiếp reo hò, chạy nhào vào lòng Vương Song.
- Ha ha, tiểu nha đầu!
Vương Song cười ha hả đến ôm tiểu nha đầu Mộng Kỳ.
- Nhanh lại đây, Mộng Kỳ!
Đổng Châu có chút trách cứ tiến lên đỡ Đổng Mộng Kỳ từ trên người Vương Song xuống. Vương Song giới thiệu với Hoàng Thiên Hằng:
- Đây là Mộng Kỳ, nữ nhi của Đổng di, chắc Hoàng thúc biết Đổng di nhỉ.
- Ha ha, ta biết chứ!
Khuôn mặt Hoàng Thiên Hằng tràn đầy ý cười nhìn Đổng Châu.
- Đúng rồi, đây là Triệu Hân, quản gia hậu cần nơi này của chúng ta...
- Lý Tân, Tiến Hóa Giả, cũng là hảo huynh đệ của ta, cũng là đội trưởng của đại đội chiến đấu đầu tiên ... .
- Chu Ảnh, Tiến Hóa Giả...
- Đặng Mai...
Vương Song theo thứ tự giới thiệu mọi người, bọn họ đều không phải là người bình thường, cho nên, cũng không có gì lúng túng, đều rất tự nhiên chào hỏi.
Hàn huyên một phen, Triệu Hân mở miệng cười nói:
- Tiểu Song, Hoàng thúc và mọi người đã bôn ba trên đường hai ngày rồi, ta đã sắp xếp yến hội trong đại sảnh, mở tiệc mời khách. Tất cả mọi người vào bên trong rồi hẵng trò chuyện tiếp nhé.
- Tốt, nếu đã như vậy, vậy cung kính không bằng tuân mệnh, làm phiền Triệu tiểu thư rồi!
Hoàng Thiên Hằng mở miệng cười.
Mọi người trực tiếp tiến vào đại sảnh, phân chủ khách ngồi xuống. Phần lớn người của Vương Song đều ngồi phía bên trái, mà người của Hoàng Thiên Hằng đều ngồi ở phía bên phải, phân biệt rõ ràng. Trên mặt bàn bày đầy các món ăn ngon, thịt kho tàu, gà quay, xào thịt, xào rau xanh, điểm tâm, bánh kem, hoa quả, coca cola, rượu... đều bày trên bàn, quan trọng nhất là còn có một bàn thịt Biến dị thú, Vương Song thấy rõ ràng, đó là thịt của Biến dị thú mấy ngày trước còn lại, nhìn đám người Chu Ảnh đều tỏ vẻ thèm thuồng. Trước đó cuộc sống mặc dù cũng được xem như không tệ, mỗi một bữa đều có thịt, nhưng đồ ăn phong phú giống như bây giờ chỉ có thể có tưởng tượng.
May mắn bọn họ đều không phải người bình thường, biết lễ nghi, không biểu hiện quá mức lố lăng.
Vương Song ngồi vị trí chính giữa, nhìn mọi người ngồi xuống trước mặt, trong lòng cũng hiểu rõ thế lực hai bên khác biệt muốn hoàn toàn dung hợp phải cần một khoảng thời gian. Bởi vậy, nhất niệm chuyển động, nhìn về phía đám người Hoàng Thiên Hằng.
- Chén rượu thứ nhất này, coi như tiệc đón gió tẩy trần cho Hoàng thúc và mọi người, ở xa tới đều là khách, ta đại diện cho mọi người mời các ngươi một chén!
Vương Song bưng chén rượu lên, uống một hơi cạn sạch. Bình thường hắn không uống rượu hắn nhất thời, chén rượu này cay làm hắn không ngừng ho khan.
- Ha ha, Hoàng lão đệ, Tiểu Song rất nể mặt các ngươi đấy, từ trước tới giờ hắn chưa từng từng uống rượu đâu. Lần này là lần đầu tiên uống rượu đấy!
Đổng Châu mở miệng cười.
Vương Song không quan tâm lắm khoát khoát tay, Hoàng Thiên Hằng nghe vậy, vẻ mặt trang nghiêm bưng chén rượu trước mặt mình trên mặt bàn uống một hơi cạn sạch. Những người khác nhìn thấy Hoàng Thiên Hằng làm như vậy, vẻ mặt trang nghiêm uống một hơi cạn sạch chén rượu trước mặt. Hoàng Bối Bối nhìn thấy cha mình như thế, cũng giống như những người khác cầm chén rượu lên uống một hơi cạn sạch, nhất thời sặc sụa không ngừng ho khan, sắc mặt nghẹn đến đỏ bừng.
Mọi người vừa dùng bữa, vừa uống rượu.
- Chén rượu thứ hai ta muốn mời Hoàng thúc, hắn hiểu rõ đại nghĩa, nguyện ý cùng thế lực chúng ta liên hợp lại, cùng chống lại nguy hiểm, đối hành vi này, ta nhất định phải kính Hoàng thúc một chén!
Vương Song lần nữa bưng một chén rượu lên, mở miệng nói với Hoàng Thiên Hằng.
- Tiểu Song, đây không phải là chuyện của một mình ngươi mà là chuyện của tất cả chúng ta, mọi người chúng ta cùng kính Hoàng thúc một chén!
Triệu Hân cười, bổ sung nói, nói xong, đứng dậy nhìn về phía mọi người, người bên phía Vương Song trực tiếp bưng chén rượu đứng lên uống một hơi cạn sạch.
- Mọi người thật sự quá khen rồi, chúng ta đều đang giãy dụa giữa thời Mạt Thế mà thôi, cũng chỉ có đoàn kết lại mới sinh tồn được! Đạo lý này ta vẫn hiểu rõ.
Hoàng Thiên Hằng nhìn thấy mọi người như thế cũng vội vàng đứng lên bưng chén rượu uống một hơi cạn sạch.
Vương Song còn muốn lấy chén rượu thứ ba đã bị Đổng Châu cười cười cắt ngang:
- Tiểu Song, đừng vội như vậy, trước hết để cho mọi người ăn chút gì đi, thời gian đi lại dài như vậy, dạ dày mọi người cũng đói cả rồi.
Vương Song sững sờ, sau đó có chút xấu hổ cười nói:
- Là ta sơ sẩy, mọi người ăn cơm trước đi, Biến dị thú này là trước đây do ta giết được, thịt Biến dị thú có rất nhiều công hiệu kỳ diệu, mọi người thử một chút đi!
Mọi người nghe vậy, tất cả ngồi xuống bắt đầu thưởng thức, đám người Hoàng Thiên Hằng sau khi nếm thử thịt Biến dị thú hai mắt sáng lên, cảm giác được một cỗ năng lượng tuôn ra nhập vào thể nội, thân thể rõ ràng có thể cảm nhận được tốc độ đang thay đổi mạnh. Không khỏi có chút không để ý hình tượng gặm lấy gặm để.
Rất nhanh, mọi người vừa ăn, vừa nói chuyện phiếm, bầu không khí ngược lại rất hài hòa. Tầng ngăn cách vô hình giữa mọi người bất tri bất giác biến mất.
- Triệu Hân, trước đó ta chém giết một con Biến dị cẩu cấp bảy, da lông của nó rất thích hợp làm hộ giáp, đến lúc đó phân phó người làm tiếp mấy bộ hộ giáp đi, mặt khác, lần này lương kho của chúng ta gặp phải Biến dị lão thử, đám lão thử kia cũng có thể làm thịt ăn, đến lúc đó ngươi cũng phân phó một chút!
Vương Song nhìn Triệu Hân, mở miệng nói.
Hai mắt Triệu Hân sáng lên, gật đầu. Chương Nghiệp bên cạnh nói cho mọi người những chuyện đã xảy ra trên đường đi, đám Biến dị lão thử, còn có Biến dị cẩu, mọi người nghe thấy không ngừng kinh hô, thế nhưng khi biết được lần này đám người Vương Song giành được mấy chục vạn cân lương thực đều cảm thấy hoa mắt chóng mặt, giống như bị đĩa bánh lớn nện cho váng đầu.
Hoàng Thiên Hằng cũng nhân cơ hội này uyển chuyển nói cho mọi người biết chuyện Hoàng Bối Bối là nữ nhân của Vương Song, tất cả mọi người đều là người trưởng thành, bởi vậy, cũng đều hiểu ý của Hoàng Thiên Hằng, Đổng Châu cũng không quan tâm lắm, dù sao địa vị của mình cũng không thay đổi nhưng Triệu Hân, Thái Hiểu đều biến sắc, trong lòng thầm than “Sói tới rồi!” Hoàng Bối Bối có một chỗ dựa cường đại như thế, còn không muốn lên thiên luôn sao! Địa vị mình còn có thể đặt ở chỗ nào nữa chứ!