Mạt Thế: Thôn Phệ Vô Hạn

Chương 106: Người ngoài ý muốn xuất hiện

Chương Trước Chương Tiếp

- Vương đội trưởng không sao!

- Tốt quá rồi, ta đã nói Vương đội trưởng là người lợi hại như vậy sao có thể bị con chuột nho nhỏ làm khó chứ!

….

Tất cả mọi người đều thở ra một hơi, sôi nổi có chút vui vẻ ra mặt, Vương Song dần dần đã trở thành Tinh Thần Chi Trụ của mọi người, một khi Vương Song thật sự xảy ra chuyện, e rằng, mấy trăm người của Lý gia thôn sẽ thật sự không biết phải làm như thế nào cho phải.

Vương Song lúc này vẻ mặt cũng lạnh nhạt nhìn Thử Vương phía sau đàn chuột, đường đao trong tay liên tục vung vẩy, từng con từng con chuột biến dị chết dưới đao của Vương Song.

“Xoẹt”

Tốc độ của Vương Song nhanh như thiểm điện, trực tấp rơi xuống phía sau đàn chuột, nhưng trong chớp mắt, lập tức xông tới phía trước Thử Vương.

Nhìn thấy Vương Song thế mà xông ra từ trong đàn chuột, tiếng kêu của Thử Vương đột nhiên trở nên vô cùng gấp gáp, đàn chuột lít nha lít nhít phóng về phía Vương Song, mà bóng dáng của nó không ngừng lùi lại, dường như muốn chạy trốn, trực tiếp bỏ mặc đàn chuột thủ hạ.

- Muốn chạy!

Vương Song mỉm cười, tốc độ lần nữa tăng vọt, trong nháy mắt vượt qua đàn chuột, tiếp cận đến người Thử Vương.

“Chít chít”

Thử Vương nhìn thấy Vương Song nhảy một bước tới trước mặt mình, bị dọa đến nỗi không ngừng kêu loạn, một đôi mắt như hạt đậu liên tục xoay chuyển, nhìn vào thấy vô cùng buồn cười.

- Được rồi, ngươi có thể yên tâm chết rồi!

Giọng nói của Vương Song vang lên, đao quang sáng như tuyết trực tiếp đâm qua khoảng cách giữa hai người, trực tiếp chém vào Thử Vương!

Cảm nhận được cỗ năng lượng của Thử Vương trực tiếp dung nhập vào thể nội chính mình, khuôn mặt Vương Song lộ một nụ cười, theo việc bản thân đã chém giết vô số chuột biến dị, năng lượng tích lũy trong thể nội đã bằng trọn vẹn năng lượng chi hòa mà mấy trăm con Zombie có thể cung cấp.

Đàn chuột mất đi Thử Vương, không hề có chiến thuật giống như trước đó, dường như biến thành một con ruồi không đầu, tán loạn vây công mọi người.

- Giết. Thử Vương đã bị Vương đội trưởng giết, những con chuột nhỏ này mọi người cùng bỏ sức, giải quyết bọn chúng, đừng khiến Vương đội trưởng coi thường!

Chương Nghiệp và Lưu Hâm lớn tiếng nói, cổ vũ sĩ khí. Vẻ mặt tất cả mọi người đều hưng phấn, không đợi hai người lên tiếng, đã lập tức bắt đầu điên cuồng nổ súng bắn giết số lượng chuột biến dị còn lại.

“Chít chít”

Vô số tiếng súng không ngừng vang lên, Vương Song nhìn thủ hạ của chính mình đều đang không ngừng chém giết chuột biến dị, bản thân cũng có chút tâm động, thực lực những con chuột biến dị này mặc dù không mạnh, nhưng lại đều ẩn chứa năng lượng không hề yếu, chính mình giết một con lại có thể ngang với mấy con zombie bình thường, loại chuyện tốt này thật là khó có thể cầu được.

Hôm nay chính mình đã đạt tới cấp bậc Tiến Hóa Giả cấp năm, mỗi một kỹ năng trên người có thể đều cần năng lượng rất lớn mới có thể tấn cấp, năng lượng của sáu loại dị năng cần đến gấp sáu lần năng lượng Tiến hóa giả khác cần, có thể nói, độ khó để Vương Song tấn cấp cũng gấp sáu lần Tiến hóa giả bình thường!

Do đó, khó khăn lắm mới gặp được loại chuyện này, Vương Song làm sao cũng không muốn bỏ qua, trong lòng vừa niệm, kỹ năng Hỏa Vũ Lưu Tinh phát động.

“Rầm”

Trọn vẹn gần hai trăm cái hỏa cầu trực tiếp xuất hiện, giống như một đám mây lửa loại nhỏ, xuất hiện trước người Vương Song, một đoàn hỏa cầu màu vàng sáng to bằng bàn tay này bay thẳng ra, rơi vào trong đàn chuột, giống như một que diêm nhóm lửa vào hỏa tinh, đàn chuột dường như biến thành một cái biển lửa, trọn vẹn còn có gần nghìn con chuột biến dị thì hơn phân nửa đều trực tiếp bị đốt cháy dưới một kỹ năng này của Vương Song.

“Chít chít”

Tất cả chuột biến dị đều kêu loạn, trên người mang hỏa diễm chạy loạn khắp nơi, một cỗ mùi thịt nướng và mùi cháy khét truyền đến.

Mọi người đều có chút trợn mắt há hốc miệng nhìn một kích này của Vương Song tạo thành tác dụng khủng bố, ào ào có chút gian nan nuốt một ngụm nước miếng.

- Đây, đây dường như so với thời điểm chém giết Zombie còn khủng bố hơn!

Hoàng Bối Bối vẫn luôn không nói chuyện, yên lặng ở hậu phương dùng súng ống bắn giết chuột biến dị, nay trong mắt hiện lên tia kinh hãi, có rút không dám tin trong lòng thấp giọng lẩm bẩm một mình.

Tất cả mọi người đều là vẻ mặt kinh hãi, đặc biệt là những nhân viên chiến đấu của Lý gia thôn, mặc dù biết Vương Song lợi hại, nhưng lại chưa từng nhìn thấy chiến tích của Vương Song trước đó chỉ một kích giết chết vài trăm con Zombie, cho nên, nhìn thấy cảnh này, trong lòng càng sinh ra một tia kính sợ sâu sắc.

Vương Song bây giờ đã tấn cấp trở thành Tiến Hóa Giả cấp năm, uy lực của Hỏa Cầu Thuật đã trở lên càng thêm cường đại hơn, do đó, những con chuột biến dị này hầu như không thể nhảy nhót được mấy giây, đã biến thành từng đoàn than cháy khét.

Từng đoàn than cháy khét trên mặt đất cứ như vậy lộ ra bên ngoài, giống như từng cục than đá, còn có những con chuột biến dị bị Chương Nghiệp, Lưu Hâm và mọi người liên thủ toàn bộ giết chết, vẻn vẹn chỉ có lẻ tẻ vài con chạy thoát. Vương Song cũng không để ý, cảm nhận năng lượng trong nháy mắt tuôn vào thể nội, trọn vẹn gấp đôi trước đó, nếu như khi bản thân là cấp bốn, e rằng đủ để bản thân tấn thăng cấp năm, nhưng nếu muốn tấn thăng cấp sáu, thì còn thiếu rất nhiều!

Nhìn thấy Vương Song đi tới, mọi người đều lộ ra vẻ mặt sùng kính.

- Ây, thịt những con chuột biến dị này đều có thể ăn, lại bị ta trực tiếp làm lãng phí!

Sắc mặt Vương Song đột nhiên thay đổi, vẻ mặt hối hận nói, vừa rồi chỉ nghĩ tới năng lượng nhận được khi chém giết chuột biến dị , lại quên mất thịt của chuột biến dị có thể ăn, bây giờ nghĩ lại, khoảng chừng gần tắm trăm con chuột biến dị cứ như thế bị một kích này của chính mình đốt thành than củi.

Mọi người nghe thấy lời Vương Song nói khuôn mặt đồng thời vui vẻ, chỗ tốt của thịt thú biến dị không biết bị ai truyền ra, mọi người đều đã biết sử dụng thịt của thú biến dị có thể thu được năng lượng rất lớn, có thể tăng lên tố chất thân thể của chính mình, cho nên, người nào cũng đều vô cùng trông mà thèm thịt thú biến dị, đáng tiếc loại đồ tốt này lại chỉ số ít nhân vật cấp bậc phó đội trưởng mới có thể thu được số lượng nhất định, hơn nữa ít ỏi tới đáng thương, còn về đội viên bình thường, càng cũng là nghĩ cũng đừng nghĩ tới.

Nhìn chuột biến dị đầy trên đất, trong lòng tất cả mọi người đều vô cùng vui mừng, chém giết nhiều chuột biến dị như vậy, kiểu gì cũng có phần cũng chính mình đi! Nghĩ đến chuyện này, tất cả mọi người đều vẻ mặt nóng bỏng nhìn Vương Song.

- Đã nhìn lâu tới như vậy, hẳn nên ra đây đi!

Vương Song không nhìn đám người, mà nhìn về phía đằng sau đống cỏ khô ở bên cạnh.

“Ào ào”

Đám người Chương Nghiệp, Lưu Hâm, Trương Chấn nghe được lời của Vương Song, lần lượt biến sắc, trực tiếp nhìn đám người hậu phương của chính mình. Trong lòng lại chấn động mãnh liệt. có người ở trong nhóm người hậu phương của chính mình, mà bọn họ không có người nào phát hiện, không thể không khiến bọn họ chấn kinh.

“Ba ba ba”

Sau đống cỏ khô truyền ra một trận tiếng vỗ tay, ánh mắt Vương Song nhíu lại. nhìn đám người chậm rãi đi ra từ phía sau.

Những người này khoảng chừng hơn mười người, mỗi người đều cầm một khẩu AK47, thân súng màu đen dường như minh chứng cho uy lực của loại vũ khí này. Uy lực và độ chính xác mạnh hơn rất nhiều các loại súng ống đạn được Vương Song tìm được ở kho quân dụng trong cục cảnh sát. Loại vũ khí này cũng là chủ lưu vũ khí của đương kim thế giới, càng có thể được xưng vương trong các loại súng trên thế giới! Dung lượng bắn ra khoảng chừng ba mươi phát, xạ tốc càng đạt tới 600 phát mỗi phút, phạm vi công kích còn là ba trăm mét!

Ngoài điều này ra, bên hông bọn họ đều có hai quả lựu đạn màu đen, trên đùi cài một cái dao găm sắc bén, tất cả mọi người đều là vẻ mặt lạnh lùng nhìn đám người Vương Song, một bầu không khí túc sát, so sánh với bọn họ, ngay cả Vương Song cũng cảm thấy chính mình và những người này giống như sự chênh lệch giữa dân binh và Đặc Chủng Binh.

Cầm đầu là một người trung niên, mặc một cái áo khoác màu đen, hơi hơi hói đầu, nhưng trên mặt lại nở nụ cười, giống như một nụ cười giấu dao, bên cạnh còn có ba người, hai nam một nữ, một người nam là đại hán hơn ba mươi tuổi, còn có một vị nam tử trẻ tuổi đội mũ lưỡi trai, cả người tựa như bất cần đời, mà nữ thì chẳng qua có vẻ không quá hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, ngược lại thì là vẻ mặt lạnh băng.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)