Mạt Thế: Thôn Phệ Vô Hạn

Chương 104: Chuột biến dị !

Chương Trước Chương Tiếp

- Dương Phong, ngươi làm sao biết được nơi này có kho lương?

Vương Song hơi tò mò hỏi, trên xe cũng nhàm chán, Vương Song rất tò mò về vị nhân viên công chức mà hắn vô cùng ngưỡng mộ trước khi mạt thế.

Nghe thấy lời nói của Vương Song, Dương Song nội tâm cố nén kích động, một mặt cung kính giải thích nói:

- Vương đội trưởng, trước đó ta là nhân viên cục Nông Nghiệp, cái kho lương này cũng thuộc quyền quản lý của nhóm ta, lúc đó ta còn cùng cục trưởng đích thân đi thăm quan, đó là một cái kho lương quy mô tồn trữ hai trăm nghìn kg , lương thực trong đó có thể đủ để cung cấp cho năm nghìn người ăn trong một tháng!

- Những lương thực này hàng năm đều được thay đổi, lương thực năm nay sau khi thu hoạch để thay cho năm trước, nhưng mà năm nay còn chưa kịp thu, đã xảy ra loại chuyện này, cho nên lương thực bên trong kho lương đều là của năm trước!

- Nhưng mà….

- Sao thế, cứ nói tiếp đi?

Vương Song vốn dĩ đang cẩn thận lắng nghe Dương Phong nói, ánh mắt trở nên càng ngày càng sáng, đột nhiên, cảm giác được dáng vẻ muốn nói lại thôi của Dương Phong, hơi nghi ngờ nói.

Dương Phong nghe được Vương Song nói, tựa hồ khẽ cắn răng, thấp giọng nói:

- Chẳng qua lương thực ở trong đó có một phần năm đều là trống rỗng, đều đã bị bán rồi!

- Vốn dĩ định dùng lương thực của năm nay để bổ sung, nhưng mà, bây giờ xảy ra chuyện như vậy cũng không còn cơ hội bổ sung nữa.

- Cái gì, một phần năm lương thực đều bị các ngươi bán rồi!

Sắc mặt Vương Song đột nhiên thay đổi, trở nên vô cùng phẫn nộ, coi như Chương Nghiệp và Lưu Hân ở đằng sau sắc mặt cũng trở nên tái mét, bây giờ trong mạt thế, lương thực là thứ quan trọng nhất, mà một cái kho lương đối với bọn họ mà nói hoàn toàn giống như một cái bánh rơi từ trên trời xuống, bọn họ vốn dĩ có thể ổn định ăn tới trong miệng, ai từng nghĩ tới cuối cùng có người nói với bọn họ, cái đĩa bánh này khuyết thiếu một bộ phận, không phải là một cái bánh hoàn chỉnh, cho dù là ai đều cũng sẽ phẫn nộ.

- Các ngươi……

Sắc mặt Vương Song vẻn vẹn chỉ thay đổi một chút, cũng không lại tức giận, biết rõ tức giận cũng vô dụng, bây giờ ít ra cũng có thể lấy được mấy trăm nghìn cân lương thực, cũng coi như không tệ.

Dương Song nhìn thấy Vương Song không trút giận lên đầu mình, cũng âm thầm thở phào, sau đó giải thích:

- Vương đội trưởng, ngươi cũng chớ trách chúng ta. Chúng ta cũng dựa vào những thứ này kiếm miếng cơm, nhưng chúng ta đây coi như là nhát gan, không dám quá đáng, nghe nói bên trên của chúng ta còn vơ vét ác hơn, mấy kho lương lớn đều là khoảng trống!

Đám người Vương Song chỉ có thể lắc đầu, cũng không muốn nghĩ tới những chuyện phiền lòng kia, mà chính là híp mắt cân nhắc xem sau này sẽ chuyển lương thực đi bằng cách nào.

Mọi người một đường đi thẳng, thỉnh thoảng dừng lại thanh lý xe cộ trên đường, thậm chí còn có một số Zombie xông ra tấn công đoàn xe, nhưng Vương Song chưa kịp xuất thủ, các nhân viên chiến đầu đã giết chết Zombie.

Khoảng cách bảy mươi dặm, trong lúc bình thường, lái xe chỉ mất nửa tiếng, nhưng hôm nay, trọn vẹn mất thời gian một ngày mọi người mới nhìn thấy một nhà kho giống như sườn núi nhỏ, xung quanh nhà kho là một vùng ngoại thành, đều là đất đai bằng phẳng, còn có một số cỏ khô và rãnh nước.

- Vương đội trưởng, đến rồi, đây là kho lương của huyện Thanh Hà!

Dương Phong nhìn nhà kho phía trước, hơi hưng phấn mở miệng, Vương Song ở trên xe đã hứa hẹn với hắn, chỉ cần lần này có thể lấy được mấy trăm cân lương thực, vậy thì, Dương Phong hắn lập tức có thể đảm nhiệm chức đội trưởng một đội tuần tra dưới quyền của Vương Song, không cần ra ngoài chiến đấu, mỗi ngày nhận được lương thực vật tư nhất định, đủ để bản thân sống những ngày tháng tương đối thoải mái.

Vương Song và mọi người vội đi theo sát Dương Phong tiến về phía trước, nhìn thấy nhà kho trước mặt, cảm thấy có chút không bình thường.

- Sao lại yên tĩnh như vậy?

Vương Song dừng bước lại, khoảng cách đến kho lương còn có một trăm mét, nghi ngờ mở miệng.

- Đúng vậy, quá mức yên tĩnh, thậm chí ngay cả một con Zombie đều không có, đây quá không phù hợp với lẽ thường!

Lưu Hân và Chương Nghiệp cũng nhíu mày, được Vương Song nhắc nhở, bọn họ mới phát hiện không bình thường.

Mọi người đồng thời dừng bước, vẻ mặt cảnh giác nhìn về phía trước, súng ống trong tay cùng lúc giơ lên, bất cứ lúc nào chuẩn bị nổ súng.

- Vương đội trưởng, có chuyện gì thế?

Dương Phong ở bên cạnh Vương Song, vẻ mặt kinh hoảng, nhìn khắp bốn phía, nhưng không phát hiện ra bất kỳ nguy hiểm nào.

- Các ngươi đều đừng động, đợi ta ở chỗ này, ta vào trước xem xem rốt cuộc có tình huống gì!

Vương Song không trả lời, quay đầu nói với Chương Nghiệp và Lưu Hân, lúc này Trương Chấn cũng tiến lên một bước, cùng một chỗ với hai người Chương Nghiệp, vẻ mặt cảnh giác nhìn phía trước.

- Cẩn thận!

Bọn họ cũng đều biết thực lực của Vương Song, cho nên, đều không đặc biệt lo lắng.

Vương Song siết chặt vũ khí trong tay của chính mình, cẩn thận đi về phía nhà kho, lần này, trực giác của hắn ngược lại không có truyền đến khí tức nguy hiểm, muốn đến hẳn không có nguy hiểm gì, ít nhất đối với mình mà nói, không nguy hiểm tới tính mạng.

“Rầm”

Ngay khi Vương Song gần tới cửa không tới mười mét, đột nhiên, phía sau nhà kho, một tiếng nổ vang lên, một đám sinh vật giống như chuột tựa như thỏ như nước xoáy lao về phái Vương Song.

Những cái sinh vật này con nào cũng đều có bộ lông màu xám, kích cỡ như con thỏ trước khi mạt thế, nhưng nhìn giống như chuột, nhưng lại to hơn chuột rất nhiều lần.

Số lượng những sinh vật này cực kỳ nhiều, có tới mấy nghìn con, vừa mới xuất hiện, đã giống như một cái dòng sông xông về phía Vương Song.

- Đây là cái gì?

Vương Song vừa nhìn những sinh vật này, đều có chút kỳ quái, nhưng không hề e ngại, thân ảnh hơi lui về phía sau, Dò Xét Chi Nhãn nhìn vào.

- Thú biến dị: Chuột biến dị, do chuột bình thường biến dị thành.

- Đẳng cấp: Cấp một.

- Kỹ năng: Cương nha! Hàm răng sắc bén có thể cắn vỡ tảng đá!

- Nhược điểm: Phòng ngự yếu kém! Người bình thường cầm dao cụ đều có thể chém giết!

- Đánh giá: Chuột biến dị, thịt chuột có thể ăn được, số lượng ít dễ dàng giết chết, số lượng vượt qua trình độ nhất định, thì là một loại tai nạn không thể chống cự.

Vương Song có chút kinh ngạc, chuột biến dị trước mắt thế nhưng là loại thịt có sẵn, còn là loại có thể bổ sung năng lượng, nhưng mà số lượng này có chút nhiều, một mình bản thân cũng rất khó chém giết toàn bộ !

Khi mọi người nhìn thấu một đàn chuột màu xám lúc nhúc xông về phía mình như vậy sắc mặt không khỏi đại biến, không đợi ra lệnh, trực tiếp nổ súng về phía đám chuột đang vọt tới.

“Bịch bịch bịch”

“Cộc cộc cộc”

Viên đạn giống như hạt mưa, bay về phía đàn chuột, mỗi một viên đạn đều có thể giết chết một con chuột, đàn chuột trong thoáng chốc tóe lên từng vệt huyết hoa.

Khi Vương Song đến đây mang theo ba khẩu súng khá nhẹ, lập tức cũng điên cuồng bắn xả đạn, ba khẩu súng hạng nhẹ hầu như chặn ngang chặt đứt “dòng nước” chuột đang xông tới!

- Không được dừng, tuyệt đối không được để những vật này tới gần!

Mọi người nhìn thấy tảng đá đều trực tiếp biến mất sau khi lũ chuột đi qua, không khỏi giật mình, Lưu Hâm gầm lên một tiếng, trực tiếp cầm lấy súng máy hạng nhẹ bên cạnh, vận dụng năng lực khống chế súng ống của chính mình, một đoàn quang mang màu xanh xuất hiện trong tay, bao trùm súng máy, sau đó, dáng vẻ súng máy thay đổi toàn bộ, một cái họng súng dữ tợn lớn khoảng chứng ngón cái, thân súng hiện lên hình giọt nước, toàn thân tối đen, nhìn giống như một vị hắc võ sĩ.

“Bùm”

“Bùm”

“Bùm”

….

Vô số tiếng súng vô cùng trầm thấp truyền ra, những viên đạn từ trong súng máy trong tay Lưu Hâm lúc này giống như đều trở thành một cái hỏa pháo loại nhỏ, mỗi một viên đạn bay ra, rơi vào bên trong đàn chuột trực tiếp nổ ra từng cái động huyệt.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)