Vương Song nói tin tức mấy con heo biến dị này cho bọn họ, vẻ mặt bọn họ đều hưng phấn, loại sinh vật này đơn giản cũng là gia súc trước Mạt Thế, bọn họ nghĩ đến loại heo biến dị này một khi có thể sinh sôi, rất có thể sẽ trở thành nguồn cung cấp thức ăn mới.
- Ba con heo này là đực hay cái?
Vẻ mặt Lý Tân hưng phấn mà mở miệng hỏi.
- Ha ha, một con đực và một con cái!
Lưu Hâm một mặt hưng phấn mở miệng nói, trên mặt không khỏi có chút đắc ý.
Hắn lần này cũng có chút hưng phấn, không nghĩ tới mình lúc mình đến một thôn khá xa tìm vật tư vậy mà phát hiện vài con heo biến dị này. Trực tiếp mang những con heo này đến, chúng nó vậy mà cũng không phản kháng, ngoan ngoãn đi theo mình tới.
- Lưu Hâm, ngươi làm sao tìm được mấy con heo biến dị này?
Vương Song hơi nghi hoặc một chút hỏi thăm.
- Cái này, cái này....
Lưu Hâm lúc này có chút ấp úng, dẫn tới tất cả mọi người hơi nghi hoặc một chút.
- Làm sao? Có lời cứ nói, đừng ấp a ấp úng.
Vương Song nói.
Sau khi Vương Song mở miệng, Lưu Hâm vẫn nói ra nguyên nhân, thì ra lúc hắn nhìn thấy mấy con thú biến dị này, chúng nó đang gặm ăn thi thể mấy con Zombies.
- Cái gì! Ăn thi thể Zombies! Như thế thịt nó còn có thể ăn không?
Mọi người giật mình, mở miệng nghi vấn.
- Hẳn là có thể chứ, ta nhìn một chút, chúng nó sau khi ăn xong thi thể Zombies cũng không có một tia biến hóa, vẫn là như thế này, có lẽ Zombies cũng là đồ ăn của chúng nó!
Lưu Hâm có chút hậm hực mở miệng nói.
- Như vậy sao được! Chẳng lẽ muốn chúng ta tới thử nghiệm sau khi ăn một chút có thể biến thành Zombies hay không à?
Mặt Chương Nghiệp lạnh lùng, có chút bất thiện nhìn Lưu Hâm.
Lời nói mặc dù có chút cứng nhắc, nhưng nói ra tiếng lòng mọi người, đều một mặt bất thiện nhìn hắn, nếu không phải biết Lưu Hâm sẽ không hại bọn họ, chỉ sợ bọn họ đã sớm một người một quyền đánh hắn thành cặn bã.
Ánh mắt Lưu Hâm nhìn về phía Vương Song xin giúp đỡ, vẫn là Vương Song giải vây cho hắn.
- Được, mọi người đừng trách Lưu Hâm, đồ ăn của thú biến dị có thể là nhân loại, cũng có thể là thi thể, có điều huyết nhục của người sống càng có sức hấp dẫn với thú biến dị, cho nên các ngươi rất ít khi nhìn thấy thú biến dị ăn Zombies.
- Có điều loại heo nhà biến dị này lại đặc biệt, chúng nó không có hứng thú với người sống, chỉ ăn thi thể Zombies, đồng thời bản thân chúng nó cũng tự chuyển hóa thành năng lượng của mình. Đối với chúng ta mà nói, không có một tia nguy hại, chỉ có chỗ tốt!
Nghe được lời Vương Song, mọi người mới thoải mái, đều mặt mày hớn hở đứng lên, Lưu Hâm cũng lau một chút mồ hôi lạnh trên trán mình.
- Ha ha, Lưu Hâm, lần này xem như ngươi lập công! Ta nhớ kỹ cho ngươi, chờ đến về sau hộ giáp làm xong, ta sẽ ưu tiên phân cho ngươi một kiện!
Vương Song cao hứng, trực tiếp đưa ra một cái hứa hẹn.
Mọi người nghe nói, có chút ghen ghét nhìn Lưu Hâm, ánh mắt đỏ bừng dọa hắn nhảy dựng:
- Hộ giáp, hộ giáp gì?
Lưu Hâm mới vừa tới, còn chưa biết chuyện hộ giáp, Trương Chấn bên cạnh, Phó Đội Trưởng của hắn vội vàng tiến tới bên tai giải thích cho hắn một chút. Nghe được giải thích, trong mắt Lưu Hâm ánh hiện lên vẻ mừng như điên, vội vàng mở miệng nói cảm ơn Vương Song:
- Cám ơn Vương đội, cám ơn Vương đội!
Vương Song tiếp đó quay đầu nhìn về phía những người khác:
- Các ngươi cũng không nên nản chí, chỉ cần các ngươi làm ra cống hiến, ta cũng sẽ không keo kiệt đối với các ngươi!
Mọi người lúc này mới nở nụ cười.
Vương Song để Triệu Hân sắp xếp người chuyên môn đến làm một cái chuồng, để cho mấy con heo biến dị này ở, chẳng những an bài người hầu hạ, mỗi ngày đều an bài mấy người cầm thương trông coi, trừ phi Vương Song đồng ý, không cho phép bất kỳ người nào tiếp cận!
Bọn họ tiếp tục ăn mừng, lần này càng thêm hưng phấn, lúc này Lưu Hâm cũng chú ý tới mỹ thực trên mặt bàn, nhìn thấy đều bị mọi người ăn hơn phân nửa, trong lòng không khỏi hối hận xanh ruột, bắt đầu gia nhập đội ngũ gặm lấy gặm để.
Ngày hôm sau Vương Song tỉnh lại, Thái Hiểu khuôn mặt ngây thơ nằm bên cạnh, vẻ mặt hạnh phúc rúc vào trong ngực Vương Song, giống như một con mèo nhỏ nhu thuận, da thịt bóng loáng trắng như tuyết, tay Vương Song rơi ở trên, giống như mình đang sờ một khối ngọc.
Lặng lẽ xuống giường, Vương Song ra ngoài gặp được Triệu Hân, Triệu Hân nhìn Vương Song,vẻ mặt u oán, nhìn Vương Song cũng có chút xấu hổ.
Có điều sau đó Triệu Hân thu liễm u oán, hiểu rõ cách làm chính xác nhất cũng hợp lý nhất bây giờ là làm như không thấy gì cả, vẻ mặt buồn thiu mở miệng:
- Tiểu Song, thi thể con thú biến dị hôm qua ngươi mang về kia ta đã cho người cắt chém!
- Nhưng đó thật sự quá cứng, cho dù đao gì chặt cũng giống như là chém vào một khối thép. Ta đã để Lý Tân và Chương Nghiệp thử một chút, bọn hắn cũng không có cách nào chém được! Thậm chí ta còn lấy một cái khoan cũng chỉ làm Lân Giáp của nó lưu lại một chút trắng.
- Bây giờ cũng chỉ có để ngươi tự mình xuất thủ! Cũng chỉ có ngươi có thể xử lý!
Triệu Hân nói xong, nhìn Vương Song, rất bất đắc dĩ, muốn biểu hiện tốt một chút, để có thể thu hoặc được một kiện hộ giáp sau khi chế tạo thành công. Không nghĩ tới mình vậy mà lại gặp được loại chuyện này, vẫn phải để Vương Song ra tay.
- Không sao, ta tự mình giải quyết da lông nó! Đến lúc đó làm cho ngươi một kiện hộ giáp!
Vương Song mỉm cười nói, không quên cho nữ nhân trước mắt một số đền bù tổn thất.
Triệu Hân nở nụ cười xinh đẹp, chậm rãi tiến lên, mang theo Vương Song đi đến.
Một đám người ở trong sân, thi thể con thú biến dị kia đặt ở trung tâm, bên cạnh còn trưng bày không ít công cụ, mọi người thấy Vương Song đến nhao nhao tránh ra một con đường.
Thời điểm Vương Song đi ra ngoài đã lấy đường đao của mình từ trong nhẫn chứa đồ ra cầm trong tay, bây giờ Bạch Ngân Chi Nhận đã trở thành cấp năm, trở nên cứng rắn hơn hợp kim. Vương Song chỉ tùy ý cắt, một miếng sắt trực tiếp được cắt chỉnh tề thành hai nửa.
Mọi người thấy cảnh này, càng có chút hưng phấn.
Vương Song nhìn chăm chú Mèo Rừng biến dị trước mắt chết ở trong tay mình, cảm giác được Lân Giáp của thú biến dị này sau khi nó chết hơi mềm một chút, nhưng như thế bọn họ cũng không thể tuỳ tiện mở ra, nếu như trước đó lúc mình cấp bốn cũng không dễ dàng mở ra như vậy.
May mắn bây giờ mình đã tấn thăng lên cấp năm, nếu không, Vương Song chỉ sợ thật đúng là ở trước mặt mọi người ném mấy mặt mũi!
“Xoẹt “
Từng đạo đao quang trắng như tuyết sáng lên, Lân Giáp con thú biến dị này trong nháy mắt bị cắt vài miếng, mỗi một phiến đều lớn khoảng chừng một người.
- Được rồi, mở ra!
Vương Song quay đầu nói, mày nhăn lại:
- Có điều tìm người may vá rồi sao?
- Tìm rồi!
Triệu Hân một mặt hưng phấn mà mở miệng. Lập tức kêu một nữ tử trung niên khoảng bốn mươi tuổi ra.
- Đây là người may vá tốt nhất trong thôn ta tìm được, gọi là Lý Phương.
Lý Phương câu nệ nhìn Vương Song, đối với Vương Song, những người phụ nữ bọn họ vô cùng cảm kích, nếu không, bọn họ vẫn luôn ở dưới sự thống trị của ác ma Hùng Kim Lực kia, cũng không sẽ không được ăn màn thầu, có thể sống sót.
- Cái này cho ngươi, ngươi cầm đi, Lân Giáp con thú biến dị này ngươi dùng đao bình thường không cắt được, chỉ có dùng vũ khí của ta mới có thể dễ dàng phá vỡ!
Vương Song nhìn nữ tử trước mắt, trực tiếp ném vũ khí mình cho nàng.
- Cái này, cái này sao được.
Nữ tử giật mình, vội vàng lui về phía sau mấy bước, dù sao cũng là người sống mấy chục năm, cũng không phải làm càn làm bậy, Vương Song bây giờ ở Lý gia thôn cũng là vua không ngai, vũ khí của Vương Song, nàng không dám tùy ý cầm.