“Cái hôm Lâm thành lụt lội, tôi với anh cả định đến bệnh viện số hai đón cha tôi nhưng giữa đường bị người cướp mất cái thuyền cao su, tôi với anh cả ly tán, bị nước cuốn đến khu Đông Sơn.”
“Nhưng di động đã hết pin, nước lụt bên ngoài càng ngày càng cao, tôi cũng bị nhốt ở chỗ này.”
“Tôi cầu xin cô giúp tôi tìm bọn họ với, tôi bằng lòng làm trâu làm ngựa cho cô.”
Giang Phỉ trả lời rất dứt khoát: “Xin lỗi, tôi không giúp được anh.”
Lâm thành lớn như thế, trước không nói hy vọng tìm người mỏng manh mà lỡ như cô gặp phải nguy hiểm không thể kiểm soát được, vậy đổ cho ai đây?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây