“Sức khỏe Văn Văn không tốt.”
“Văn Văn bị bệnh à? Em có quen biết một vị bác sĩ Trung y.”
Thanh Thanh, là Thanh Thanh đến đó.
Viên Hiểu Văn giãy dụa tỉnh lại, cô ấy có chút vui mừng: “Thanh Thanh, tớ rất nhớ cậu, tớ nhớ ba, tớ nhớ mẹ.” Cô ấy thật sự không còn chút sức lực, trìu mến nhìn Thanh Thanh, mệt mỏi nhắm mắt lại.
Sau đó, cô ấy nhảy khỏi mái nhà ra ngoài trong lúc gia đình không để ý.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây