Cuối cùng Châu Châu ngẩng đầu, nước mắt rơi xuống: “Ba, con sợ, giết người, giết người.”
Ánh mắt của người đàn ông cũng đỏ len: “Nhưng nếu con không bám vào anh ta thì hai cha con chúng ta không có đường sống. Bọn họ có nhiều xe nên chúng ta có thể chen chúc lên, nhưng ba đếm rồi, mặc dù trên nóc mỗi xe có chở một chiếc thuyền, nhưng con nghĩ xem, thuyền gỗ lớn như xe được sao. Chúng ta có thể chen chúc trong xe, nhưng thuyền thì chen thế nào. Bọn họ có nhiều hành lý như thế, chắc chắn sẽ có người bị vứt bỏ. Châu Châu, con nghe ba mau bám lấy anh ta, ít nhiều gì anh ta cũng sẽ u mê. Con gầy gò nhỏ nhắn, đi theo anh ta không chiếm nhiều chỗ, đi đi.”
Ông cố sức đẩy con gái ra, Châu Châu ôm chặt cánh tay ông, khóc không chịu đi.
“Vậy con sẽ chết cùng ba, con không đi, con không đi.”
Vẻ nịnh nọt trên mặt người đàn ông tiêu tan, mắt ông ta đổ hồng ngồi dưới đất chăm chú nhìn xem.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây