Ở ngoài hơn nghìn mét, bọn người Kiều Thanh Thanh bị nước biển làm ướt.
Lúc mặt đất dưới chân sụp xuống mọi người có cảm giác rất rõ ràng, Kiều Thanh Thanh đã chuẩn bị xong, hai tay nắm chặt thuyền ổn định thân thể. Nhưng khi mất đi mặt đất để giữ thăng bằng, nước biển tràn vào, giây phút thuyền gỗ rơi vào biển, cô vẫn cảm nhận được thân thể mất trọng lực, cả người bay lên, trái tim muốn nhảy khỏi cổ họng.
Bọt nước văng khắp nơi, thuyền gỗ lắc lư mấy lần sau đó ổn định.
Lúc không cẩn thận làm rơi đèn chiếu xuống nước, Thiệu Thịnh An hét: “Đừng hoảng loạn”, sau đó xoay người sờ soạng tìm được đèn chiếu, treo lên đầu thuyền lần nữa.
Ba Thiệu đưa tay lau mặt, liếc nhìn thấy một cây gỗ trôi đến, vội dùng mái chèo đẩy nó ra. Cây gỗ trượt qua, thuyền cũng bị lực kia làm xoay hơn nửa vòng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây