Gia đình anh ta muốn bắt cô ấy chịu trách nhiệm, lúc đó cô vung con dao làm bếp như điên và sẵn sàng chém bất cứ ai đến gần mình, cô trở nên cuồng loạn và mất trí khiến mọi người sợ hãi bỏ chạy. Gia đình họ đưa con vào bệnh viện bằng thuyền bè, lúc sau nước dâng cao ngập đến tầng 6 nên gia đình phải chuyển ra ngoài, trước khi đi còn phải xách thùng phân đổ lên cửa nhà cô.
Sau khi tạnh mưa, đồ viện trợ được thuyền bè đưa tới, gần tiểu khu Kim Nguyên nơi Kiều Thanh Thanh sinh sống cũng có mấy thuyền bè chở đồ viện trợ tới, những ngày đầu là dùng chứng minh thư hoặc sổ hộ khẩu để đi lãnh đồ, sau khi đồ viện trợ khan hiếm, chính sách đã thay đổi, phải tự bản thân mỗi người đến nhận, không được tìm người đi thế.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Kiều Thanh Thanh liếc nhẹ về sau, chính là người sống ở 601, Tống Kiến Dân, cha của người đàn ông bị cô chặt đứt tay. Cô liếc nhìn rồi lại nhìn đi chỗ khác, và tiếp tục chèo thuyền. Trên đường đi, bọn họ đổi hai người khác chèo, Kiều Thanh Thanh và Thiệu Thịnh An đi nghỉ ngơi.
Xuất phát lúc chín giờ sáng, đến nơi thì đã là giữa trưa, ai cũng mệt lả người, dù là mùa hè nhưng ngâm mình lâu trong môi trường ẩm thấp vẫn thấy khó chịu.
“Mở cửa kìa mấy người xem đi, có một tấm vải treo trên đó ghi siêu thị vẫn mở cửa hoạt động bình thường.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây