“Giúp tôi với, ở đây có người bị thương.”
Kiều Thanh Thanh nhờ Thiệu Thịnh Phi giúp đỡ, quay lại để chiếc thuyền kayak bơi qua: “Thật tuyệt khi mọi người có một chiếc thuyền kayak để giúp đỡ người bị thương này lên, cô ấy đã bất tỉnh.”
Người lính vừa nói vừa nhấc người mà anh ta đang đỡ lên thuyền kayak. Kiều Tụng Chi vội vàng đưa tay, kéo cô gái ướt sũng đứng dậy, đưa tay về phía người lính: “Anh cũng đi lên đi.”
Người lính xua tay, một tay giữ thuyền kayak không để cho nó quay, tay kia lau nước trên mặt, nhìn xung quanh: “Tôi không lên đâu, tôi sẽ đẩy thuyền để mọi người đi, địa hình nơi này vẫn còn tương đối thấp, hãy đến một nơi cao hơn. Xin lỗi, mọi người vốn định muốn đi đâu?”
Kiều Thanh Thanh nói: “Chúng tôi muốn đến những khu nhà công cộng mới tìm những tòa nhà không bị sập để tránh bão.” Cũng không biết liệu có còn những tòa nhà đứng vững sau khi cơn lốc xoáy tàn phá hay không, nhưng họ không còn lựa chọn nào khác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây