“Chẳng trách, thứ đó có thể nâng chúng ta bay lên không trung.” Kiều Tụng Chi lẩm bẩm: “Cũng đúng, ngay cả bão cát cũng xuất hiện được thì xuất hiện lốc xoáy cũng không có gì kỳ quái.”
Ba người thay quần áo xong thì bôi thuốc cho vết thương trên người. Vết thương sau lưng Thiệu Thịnh Phi là Kiều Tụng Chi bôi thuốc, những chỗ khác thì tự hắn bôi được.
Thay xong quần áo mới mang mùi hương của xà bông, cảm giác ớn lạnh quanh quẩn không rời đã giảm đi đôi chút.
Mưa rơi xuống lều vải, Kiều Thanh Thanh cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay, đồng hồ điện tử chống nước chống va đập hiện lên thời gian hiện tại.
Lúc tai nạn xảy ra là vào khoảng hơn một giờ chiều, bây giờ đã là năm giờ hơn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây