Ở một doanh trại tạm thời nào đó, Thiệu Thịnh An đội mưa đi trên đường bùn đất. Anh đi ngang qua một nhóm người vừa được cứu sống từ bên ngoài đi vào. Anh ngẩng đầu lên cẩn thận tìm kiếm một hồi, sau đó thất vọng thu hồi ánh mắt lại, cúi đầu vội vàng lên đường.
Anh nhanh chóng đi đến trước một cái lều, mở cửa lều ra rồi đi vào trong.
“Con tìm được cái này, không có điều kiện nấu chín nên là mọi người ăn sống đi.” Anh không cởi áo mưa xuống mà chỉ lấy một túi đồ giống khoai lang trắng từ túi bên hông ra.
Trong lều không chỉ có ba người nhà họ mà còn có hơn hai mươi người nữa. Vừa lấy đồ ra thì đã thu hút ánh mắt của rất nhiều người, mẹ Thiệu còn nghe thấy tiếng nuốt nước miếng.
Có một chiến sĩ tuần tra đi ngang qua bên ngoài lều vải không đóng kín.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây