Anh ngẩng đầu nhìn hướng mặt trời, sau đó nhớ lại con đường vừa rồi khi chạy trốn, cuối cùng xác định vị trí hiện tại của bọn họ đã lệch đi so với dự định ban đầu rất nhiều, cần điều chỉnh lại.
“Con đường đó không thể đi tiếp, bọn họ không cố kỵ như thế này thì sớm muộn gì xung quanh cũng bị bọn họ càn quét hết, chúng ta cần phải đi xa hơn chút nữa mới an toàn.” Nhưng xa xa có sào huyệt thứ hai không, Thiệu Thịnh An cũng không có cách nào xác định, chỉ có thể đi một bước tính một bước. “Chỉ còn cách đó thôi, bên ngoài thật sự rất nguy hiểm, mọi người ai cũng khó khăn, tại sao còn muốn làm chuyện xấu xa làm tổn thương lẫn nhau chứ?” Ba Thiệu thở dài.
“Đúng vậy, mọi người cùng nhau cố gắng vượt qua khó khăn thì tốt biết bao nhiêu, trận động đất khủng khiếp lần này không biết đã cướp đi bao nhiêu mạng người, những người may mắn thoát chết không cảm ơn trời đất mà còn làm như vậy.” Mẹ Thiệu đỏ lên nói: “Cũng không phải không có đồ ăn, chẳng phải chúng ta cũng gặp thứ gì đó trông giống như củ khoai tây, cái đó có thể ăn được, đào lên có rất nhiều, còn rau dại nữa, mẹ thấy rất nhiều người đang đào loại đồ ăn đó.” Trong ba lô của bà cũng có hai củ, nướng lên rất thơm.
“Đi thôi, chúng ta tiếp tục đi.” Thiệu Thịnh An vỗ vỗ tay.
Ba người xem như thoát chết trong gang tấc, kế tiếp cũng không dám nghỉ ngơi, liên tục thay đổi lộ trình. Trên đường đi gặp phải một gia đình đi về phía bọn họ, Thiệu Thịnh An cũng nhắc nhở một câu: “Bên đó có một nhóm đang bắt người sống để ăn, các anh tốt nhất đừng đi qua đó.” Anh cũng không nhiều lời, chỉ nói một câu như vậy, nói xong cả nhà tiếp tục đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây