Mà người bên cạnh ăn xong đồ trên tay cũng vứt đồ xuống đất, đó là một đoạn xương tay người.
“Con thấy cái gì?”
“Bọn họ đang nướng thịt người, không biết là người sống hay người chết.” Kiều Thanh Thanh đặt ống nhòm xuống, cô cất ống nhòm đi không muốn cho mẹ xem.
Kiều Tụng Chi trợn tròn mắt.
“Mẹ, lúc trước con đã nói với mẹ, mấy chuyện ăn thịt người bên ngoài căn cứ là không hề hiếm, sau trận động đất sẽ có nhiều người không có gì để ăn. Mẹ, mẹ phải cẩn thận người lạ, anh cả, không được nói chuyện với người lạ, đừng để bọn họ tới gần chúng ta, lúc trước em dạy anh cái gì anh còn nhớ không?” Thiệu Thịnh Phi gật đầu, vỗ vỗ nỏ trên lưng mình: “Anh có cái này, nếu có kẻ xấu bắt nạt chúng ta thì anh sẽ bắn chúng.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây