Mạt Thế Thiên Tai Càn Quét

Chương 485:

Chương Trước Chương Tiếp

Gió mạnh thổi bụi cát trên mặt đất, làm trời đất loạn thành một mớ hỗn độn. Cho dù hôm nay có ánh mặt trời thì bọn họ cũng chẳng thấy gì cả, cát bụi trên không trung làm cho ánh mặt trời không có cách nào chiếu vào. Những người sống sót nằm sấp trên mặt đất, lấy quần áo bịt kín mũi miệng, tuyệt vọng cầu xin thiên tai mau qua nhanh.

Thiệu Thịnh An tìm được một chiếc xe chỉ còn lại phần đầu, không có lốp xe cũng không còn cửa xe, bề ngoài đã bị rỉ sét gần hết, vừa chạm vào đã phát ra tiếng động đinh tai nhức óc, thò đầu vô nhìn thì thấy ghế ngồi bên trong đã bị tháo rời, nhưng anh vẫn mừng như điên. Mặc dù mặt trước của chiếc xe đã xem như đống đổ nát, nhưng ít nhất khung sườn vẫn còn, so với việc phải ở bên ngoài hứng cát chịu trận thì vẫn đỡ hơn.

Họ hợp lực di chuyển phần đầu xe sang đống đổ nát, dán phần thân xe bị mắc kẹt vào cái lỗ lớn nhất của đống đổ nát, sau đó cố gắng nhặt vài tảng đá và khúc gỗ ở gần đó, ném vào để tăng trọng lượng ở phía trước xe, để tránh gió thổi vào dễ dàng quật ngã chiếc xe, sau đó dùng gỗ bịt kín cửa sổ hai bên hết mức có thể, còn khe hở ở kính chắn gió thì đành bó tay, chỉ có thể sử dụng chăn khẩn cấp để lấp đầy.

“Ba mẹ, hai người vào trước đi.”

Ba Thiệu mẹ Thiệu chen sát vào nhau, nhường chỗ cho con trai ngồi. Sau khi Thiệu Thịnh An đi vào, anh bắt đầu lục lọi ba lô, trong ba lô không có quần áo, nhưng có năm tấm chăn khẩn cấp, những thứ này khi xếp chồng lên nhau không tốn diện tích mà lại rất hữu dụng. Anh mở hai tấm chăn ra, đưa một tấm cho ba Thiệu, bảo ông đè lại mặt bên kia, hai người dùng tay và thân thể đè lên tấm chăn khẩn cấp, miễn cưỡng cản được gió cát bên ngoài tràn vào, ba người mới có thể thở dốc được một lát.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 17%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)