Ông ấy nói từ khi xảy ra thiên tai đến nay, chuột nào cũng có kích thước rất lớn, còn thích cắn người, bắt rồi giết cũng không thể xử lí triệt để, vì thế chuyên gia ở viện khoa học mới phải vắt óc nghĩ ra biện pháp khác, phát triển một loại chuột có thể lớn cực nhanh, trưởng thành trong một tháng là có thể giết thịt, nghe nói tốc độ sinh sản của nó rất nhanh, sức sống rất mạnh, điều kiện sống có khắc nghiệt đến đâu cũng có thể sinh tồn, lại có thể lớn lên cực kì khỏe mạnh.”
Mẹ Thiệu và Kiều Tụng Chi nghe được những lời này liền mở to mắt, mẹ Thiệu thở dài: “Các chuyên gia thật tuyệt vời. Thịt này có vị thế nào? Có ngon không?” Ba Thiệu lắc đầu: “Tôi chưa ăn, bà nhìn xem, tiền lương tháng này của tôi được hai hộp, chúng ta mở một hộp ra ăn thử đi.”
Thiệu Thịnh An cẩn thận mở ra, vừa mở nắp ra đã ngửi thấy mùi thơm, mọi người gắp một miếng nếm thử, ba Thiệu ăn trước, sau đó vẻ mặt trở nên kỳ quái, Thiệu Thịnh An ăn sau, anh chậm rãi nhai, Kiều Tụng Chi cũng cầm đũa gắp một miếng nhỏ ăn thử, vẻ mặt vẫn là không thể diễn tả được.
“Khó ăn sao?” Mẹ Thiệu do dự không dám ăn.
“Cũng không đến mức không ăn được.” Kiều Thanh Thanh mặt không đổi sắc nuốt một miếng, đưa ra nhận xét: “Chỉ là có chút kỳ lạ, không giống vị thịt chúng ta từng ăn trước đây, hơn nữa nếu cứ nghĩ đây là thịt chuột, trong lòng chắc chắn sẽ cảm thấy ghét bỏ. Tuy ban đầu không quen nhưng vị thật sự không tệ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây