Kiều Tụng Chi đen mặt gõ trán cô: “Đừng giở trò, mau uống thuốc.” Nhưng Kiều Thanh Thanh lấy thuốc tiệt trùng từ đâu ra? Cô tính làm bộ uống rồi cũng diễn không ra biến hóa sau khi uống. Cuối cùng Kiều Tụng Chi vẫn là biết chân tướng: “Con đem thuốc tiệt trùng cho người khác uống rồi? Cho mẹ uống đúng không?”
Nghĩ như vậy, trong mắt bà ấy dâng lên ánh nước.
“Mẹ, con thật sự không có việc gì, chờ đợt thuốc tiếp theo tới con sẽ uống có được hay không?”
Kiều Tụng Chi đánh cô hai cái, khóc lóc nói: “Con đây là đang làm cái gì, mẹ đã già rồi, sống lâu một ngày đều phải đi kiếm, con còn trẻ như vậy, con phải tự chăm sóc chính mình đừng luôn để ý tới mẹ mãi!” Đánh con gái hai cái, đau lại giống như ở trên người bà, Kiều Tụng Chi bụm mặt khóc lên. “Mẹ….” Kiều Thanh Thanh không biết nói cái gì, chỉ có thể ôm bà ấy.
Trong phòng cách vách, Thiệu Thịnh An uống nước lọc, đôi mắt nhìn về phía cửa: “Thanh Thanh thế nào?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây