Sau khi ăn cơm xong, mẹ Thiệu nhanh chóng rửa sạch chén đũa, Thiệu Thịnh Phi nói xem điện ảnh phải ăn đồ ăn vặt, vì thế Kiều Thanh Thanh liền đi lục đồ ăn vặt trong không gian. Đồ ăn vặt cơ hồ đều đã ăn xong hết, chỉ còn lại có hạt dưa, lúc Kiều Thanh Thanh lấy là dựa theo quy cách bán sỉ, một túi 50 cân, một cân bốn khối, cô mua năm túi, thứ này ăn nhiều sẽ bị nóng, đặc biệt là hai năm trước cực nóng liên tục, cơ hồ không ăn đến, giờ nửa túi cũng chưa ăn xong.
Cô lấy đặt lên bàn: “Sương mù bên ngoài quá lớn, ra bên ngoài tốt nhất không cần mở khẩu trang ăn gì cả, chúng ta ăn ở nhà đi.”
Ở nhà ăn không có cảm giác, thế nhưng tình huống đặc thù cũng không có cách nào.
Cắn hạt dưa nửa giờ, ba Thiệu liền cầm theo băng ghế nhỏ ra ngoài chiếm chỗ, chờ đến lúc 6 giờ, cả nhà cùng nhau đi xuống xem. Trì Ngọc Tú cùng mẹ chồng không đi, bà nhìn theo bọn Kiều Thanh Thanh xuống lầu, khóa kĩ cửa sắt. Trên khu đất trống chỗ cửa lớn khu xã, mọi người từng người chiếm chỗ ngồi, cách một mét nhìn không thấy người bên cạnh là ai, Kiều Thanh Thanh chỉ có thể từ thanh âm xung quanh đoán ra có rất nhiều người. 6 giờ, màn sân khấu đúng giờ hiện ra hình ảnh, tiếng âm nhạc quen thuộc vang lên, mọi người ồ lên. “Là bản tin thời sự sao?”
“Đúng không? Tôi nhớ rõ là âm thanh này.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây