Vì tăng cường an toàn, Kiều Thanh Thanh quyết định trang bị thêm cửa sắt ở hàng hiên lầu bảy. Nhà bọn họ có giao tình tốt nhất với 702, miễn cưỡng xem như hiểu tận gốc rễ, Bùi Nghiêm lại là nghiên cứu viên viện nông, thu nhập ổn định, nhân khẩu đơn giản (Sau khi Bùi Nghiêm đi làm, nhà chỉ có Trì Ngọc Tú cùng mẹ ở nhà), người nhà này tuyệt đối đáng tin cậy. Cho nên Kiều Thanh Thanh đi tìm Trì Ngọc Tú thương lượng, nếu bà đồng ý liền trang bị cửa sắt ở lầu bảy, người một nhà bọn họ đều dọn đến 701 ở.
Đối với việc này Trì Ngọc tú giơ hai tay tán thành, bà cùng mẹ hai người ở nhà, gần đây nghe động tĩnh bên ngoài thật sự dọa người. Tuy rằng đội trị an vẫn luôn thắt chặt tuần tra nhưng không có khả năng vẫn mãi ở tòa 20 tầng khu xã Bình An được, nếu thật sự có người tới trong nhà cướp bóc, chờ đội trị an tới cũng đã muộn. Từ sau khi sương mù dày đặc xuất hiện, chồng bà vẫn luôn tăng ca ở trong sở không có về qua, nhưng em trai bà có nhiệm vụ phi thường nặng nề ở đội trị an, cũng không có biện pháp theo dõi bà thường xuyên được, có cửa sắt mà nói thật tốt quá!
“Mọi người có cửa sắt sao?”
Thấy Kiều Thanh Thanh gật đầu, Trì Ngọc Tú thở dài nhẹ nhõm một hơi: “Vậy cánh cửa sắt này tôi trả một nửa tiền, mọi người tốn bao nhiêu vật tư mới đổi được cửa sắt?”
“Thịnh An nhà tôi có một phương pháp, cũng không mất bao nhiêu tiền, chị tùy tiện đưa một ít là được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây