“Đúng là con, ba.”
“Từ từ đừng mở cửa.”
“Sao vậy ba?”
“Sao con lại đột nhiên trở về thế, xuống tầng ngồi trước một lát đi.” Thiệu Thịnh An không hiểu lắm nhưng đành phải nghe theo. Một lát là chờ tới tận ba giờ. Ba tiếng sau, người nhà anh mới từ tầng bảy, vừa vào nhà đã mang theo một mùi thơm, ngửi thấy mùi này, bụng anh liền kêu lên, ồn ào kháng nghị.
Ba Thiệu giống hệt tên trộm nhanh chóng đóng cửa lại, mẹ Thiệu vui mừng đi nhanh qua, ngồi xuống kéo tay sờ mặt anh: “Gầy rồi, con muốn ăn gì để Thanh Thanh lấy cho con.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây