“Được rồi cho thêm ít nước vào chỗ giấm này đi, chỗ giấm này nồng độ rất cao, cứ cho thêm năm cân đi, xong đóng gói lại rồi gửi tin cho khu biệt thự bên kia, nói là có một lô giấm rất tốt mới đến, hỏi bọn họ có muốn không. Ông chủ Trần hào phóng, để lại cho một mình ông ấy mười cân.”
Bên kia, Kiều Thanh Thanh với Thiệu Thịnh An liếc nhau, đều nhìn thấy niềm vui mơ hồ trong mắt đối phương. Trong sương mù dày đặc hoàn toàn không nhìn thấy bất cứ thứ gì nên đương nhiên người đàn ông theo dõi bọn họ muốn được biết thân phận của bọn họ không biết, Kiều Thanh Thanh cùng Thiệu Thịnh An đã sớm chuẩn bị, Thiệu Thịnh An đi vào giao dịch, Kiều Thanh Thanh ở bên ngoài tiếp ứng. Chỉ cần rời khỏi tầm mắt của bọn họ, Kiều Thanh Thanh ở bên ngoài tiếp ứng lập tức thu hai túi gạo với xe đạp vào trong không gian rồi nhanh chóng khoác thêm lên người Thiệu Thịnh An một cái áo khoác, đổi mũ lưỡi trai. Người theo dõi đuổi theo thấy đằng trước mặt không có người đàn ông nào đi xe đạp, chỉ có hai người qua đường đi ngược nhau, một nam một nữ, hắn ta hoàn toàn không để ý.
Làm theo hệt như vậy, đi đến cửa hàng thứ hai, thứ ba, thứ tư. Sau khi bỏ lại người theo dõi của cửa hàng thứ tư, Kiều Thanh Thanh tìm đến một nơi không người lấy xe đạp ra, đạp về nhà.
Sau này Kiều Thanh Thanh sẽ không mang đổi giấm trắng nữa, trong thời gian ngắn hai vợ chồng cũng sẽ không cần phải tới nơi này nữa. Còn chuyện bốn cửa hàng kia hoài nghi thế nào tra xét ra sao hoàn toàn không liên quan đến họ.
Nhìn xem gạo với bột mì mới được tăng thêm trong không gian, Kiều Thanh Thanh vui vẻ ôm eo Thiệu Thịnh An, xe đạp đi không nhanh, gió không lớn, nhưng cô lại cảm giác lòng mình đang lâng lâng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây