Chỉ cần còn sống là sẽ luôn có ngày đoàn tụ ta gặp lại nhau. Em phải tin anh.”
“Vâng.” Kiều Thanh Thanh nhìn vào đôi mắt anh.
Thiệu Thịnh An tiếp tục nói: “Chờ bóng đêm vô tận xảy đến, mỗi người trong chúng ta luôn phải mang theo túi vật tư bên cạnh mình. Em sắp xếp vật tư trong đó nhé. Anh tin em có thể chuẩn bị ổn thỏa những vật tư phục vụ cho việc sống sót sau động đất. Như vậy thì dẫu chia cắt, ai cũng có thể đạt được cơ hội sống sót lớn nhất, sau này nhất định có thể gặp lại.”
“Được.”
Thiệu Thịnh An xoa đầu cô: “Chỉ biết nói “Được” thôi sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây