“Những công nhân địa phương xây dựng thôn Thu Diệp được ưu tiên nhận vào. Lúc đó anh biểu hiện không tệ, không bị ghi lỗi nên dễ dàng được chọn.
Anh lại hỏi Kiều Thanh Thanh: “Em bày quầy hàng được không? Anh có thể đi cùng em.”
Kiều Thanh Thanh lắc đầu: “Không sao, bên này không phải mình em là bác sĩ, ở xã khu Bình An ngoài em ra còn hai ba bác sĩ mở phòng khám tại nhà đó.”
“Em muốn đi bệnh viện làm việc không, anh nghe nói bệnh viện đang tuyển bác sĩ.”
“Không đi, phiền phức lắm, cần rất nhiều giấy tờ, em nào có giấy tờ chứ, em còn không có giấy phép hành nghề y. Bây giờ quản lý không nghiêm, nếu quản lý nghiêm thì chắc chắn em không bày quầy hàng bán được. Hơn nữa, em biết rõ trình độ của mình, cái gì cũng học sơ qua, không thông thạo gì cả. Lúc đó cô Ngụy nói em quá tham lam, nói Trung y rất uyên thâm, bảo em đừng sốt ruột. Nếu học này học kia cuối cùng chỉ phí công, cuối cùng không học được gì. Em nói với bà ấy em không có sở trường, chỉ học đủ là được rồi. Lúc đó cô Ngụy nhìn em với vẻ rất thất vọng, chắc hẳn ban đầu bà ấy nghĩ em là một người rất ham học hỏi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây