Nhưng ba mẹ kiên trì, Thanh Thanh ủng hộ, kết quả bây giờ anh phải ra ngoài, trong nhà chỉ còn Thanh Thanh, mẹ vợ và anh cả. Anh thật sự không yên lòng.
Kiều Thanh Thanh chỉnh lại cổ áo cho anh, ôn hòa nói: “Không sao, bây giờ xem như an toàn rồi, không phải anh cổ vũ em không nên quá bi quan sao? Bây giờ chúng ta có công việc của riêng mình, không bị tận thế trói buộc, bây giờ rất tốt. Em ở trong nhà chờ mọi người trở về cũng là một loại hạnh phúc.”
Thiệu Thịnh An hôn mặt cô: “Ừm, vậy em đợi bọn anh trở về. Trước khi chúng ta trở về, em hãy bảo vệ bản thân cho tốt.” Cuối cùng anh sờ mặt Kiều Thanh Thanh, dưới sự thúc giục của đồng nghiệp dưới lầu, anh lưu luyến không rời mà rời khỏi nhà.
Kiều Thanh Thanh không xuống lầu, chỉ đứng trên lầu đưa mắt nhìn anh.
Lúc trước khi chia ly, Kiều Thanh Thanh rất căng thẳng, nhưng bây giờ cô đã mạnh hơn nhiều khi vừa trùng sinh. Nếu nói khi đó tâm trạng cô như thủy tinh dễ vỡ thì bây giờ trong ba năm qua, những vết nứt kia đã được người nhà và người yêu sửa chữa lại. Cô nhớ Thiệu Thịnh An, nhớ ba mẹ chồng, nhưng cô đã có thể điều chỉnh lại tâm trạng của mình, giữ sự bình tĩnh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây