Giật mình vì mẹ Thiệu tính tình đơn thuần lại có loại ý nghĩ này, Kiều Tụng Chi sau khi kinh ngạc thì chính là cảm khái, vì cái nhà này, mỗi một người đều cố gắng. Vì thế bà ấy nghiêm túc gật đầu, khẳng định chủ ý của mẹ Thiệu: “Vẫn là bà suy nghĩ chu đáo, tiền không thể để lộ ra ngoài, sau này chúng ta nói với Thanh Thanh và Thịnh An một câu.” Mẹ Thiệu lộ ra bộ dáng rất vui vẻ: “Tôi có thể giúp được là được rồi.”
Lần này chỗ củi mang về đủ dùng rất lâu, nhưng những ngày sau đó, cứ cách hai ba ngày Kiều Thanh Thanh luôn có thể nhìn thấy Diệp Trường Thiên dẫn theo một đám dân làng khác ban đêm ra ngoài chặt củi.
“Thôn trưởng Diệp hẳn là muốn bồi dưỡng con trai làm trưởng thôn tiếp theo.” Thiệu Thịnh An nói.
“Trưởng thôn Diệp có người kế vị rồi.” Kiều Thanh Thanh dời tầm mắt, xỏ giày xong đứng lên.
“Anh đi cùng em, đưa hộp cho anh.” Thiệu Thịnh An đuổi theo.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây