Quân nhân lãnh đạo giải thích: “Chiếc xe cuối cùng không phải là thức ăn, là thiết bị đào giếng nước sâu, không có việc gì thì giải tán, kế tiếp phải tuyển công nhân đào giếng, những người có kinh nghiệm nhanh chóng đến báo danh.”
Trời tối, xe quân đội bật đèn pha, chiếu sáng cổng làng.
Kiều Thanh Thanh không đi báo danh mà lại đến nhà trưởng thôn lần nữa. Trưởng thôn rất bận rộn, bọn họ ở cửa chờ gần hai tiếng đồng hồ mới đợi được trưởng thôn về nhà, ông ta rất xin lỗi rồi mở cửa dẫn bọn họ vào: “Tôi phải hỗ trợ duy trì trật tự, ôi chao ngày mai có thể đào giếng nước sâu, sau này nước trong thôn rốt cuộc cũng không cần lo lắng nữa.”
Sau khi vào nhà, ông ta liếm đôi môi khô và lấy ra một cuốn sổ cũ từ phòng:
“Dân cư và đất đai trong thôn đều ở đây, lúc chạy nạn tôi luôn mang theo bên mình.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây