Kiều Thanh Thanh thành khẩn nói: “Chú Diệp, chúng tôi cũng biết chỗ khó khăn của chú, dù sao quý thôn cũng là một vùng đất phong thủy đắc địa, tất cả mọi người đều muốn tới ở. Một nhà chúng tôi từ Hoa Thành tới đây, đồ trong nhà đã bị lửa đốt sạch, thật sự không có chỗ nào khác để đi, hiện tại cũng không có yêu cầu gì nữa, chỉ nghĩ có thể có một cái nhà, thì cũng không đến mức giống như bèo nổi trong nước, thê lương thảm hại như cái cây không có rễ, thôn Thu Diệp nhân khí vượng, tôi nhìn rất thích, cha mẹ chồng tôi trước kia ở quê cũng từng trồng trọt, đều nói nhìn thấy thôn Thu Diệp giống như nhìn thấy quê hương, trong lòng vô cùng thân thiết. Chú Diệp, không có phòng trống cũng không sao, chú xem có thể cho chúng tôi một mảnh đất hay không, chúng tôi tự mình dựng nhà ở, chỉ cần có thể được cấp hộ khẩu, một nhà chúng tôi cho dù ở trong chuồng heo cũng không kén chọn!”
Thiệu Thịnh An cũng khẩn cầu: “Nếu là trước kia, chúng tôi cũng ngại đưa ra yêu cầu này, nhưng bây giờ không phải là thời kỳ đặc thù sao, xin ngài suy nghĩ kĩ, chúng tôi nhất định nhớ rõ ân tình của ngài.”
Trưởng thôn Diệp nghe tới “chia đất” thì nhíu mày: “Không cần phân chia đất đai, hiện tại nóng như vậy căn bản không có cách trồng trọt, tùy tiện lấy một mảnh đất trống các người muốn dùng cũng được, rất nhiều người bên ngoài đều ở đồng ruộng dựng lều trại, các người cũng có thể đi qua đó.”
Đây không phải là mục đích của Kiều Thanh Thanh.
Hiện tại tùy tiện chiếm đất, về sau sẽ bị người tùy tiện đuổi đi, cô muốn ở lại, phải danh chính ngôn thuận.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây