“A a a!” Anh Điểm tức giận hét lớn lên. Gã hung tợn nhìn về phía ngoài cửa sổ vị trí bị chắn nhìn không thấy đối diện, nhưng gã có thể xác định đối diện không chỉ có một người, bọn họ muốn giết sạch nhóm của gã tại hàng lang, thật quá hung ác, thật tàn độc.
“Đừng sợ. Chúng ta đợi đến khi trời tối hẵng đi, chắc chắn lúc đó bọn chúng sẽ không ngắm chính xác đâu.”
“Cũng có lý.”
“Vậy nghe theo anh Điểm, trời tối chúng ta sẽ rời đi.”
701, người mẹ run rẩy ôm lấy con gái: “Tại sao bọn chúng không tha cho chúng ta chứ, bọn chúng làm nhục Hinh Nhi, về sau Hinh Nhi biết phải làm sao đây!” Cô con gái quần áo lộn xộn, vẻ mặt hốt hoảng, sắc mặt trắng bệch. Người ba liên tục xác định cửa chống trộm đã khóa kỹ, cầm chày cán bột đứng canh ở ban công với vẻ mặt tuyệt vọng: “Nếu bọn chúng còn trèo lên ban công một lần nữa tôi sẽ dùng chày đánh bọn chúng. Nếu như đánh không lại thì sẽ cùng chúng đồng quy vu tận.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây