“Chúng ta đi ăn cơm thôi.” Thiệu Thịnh An dùng kẹp giúp Kiều Thanh Thanh cài lại tóc, vui vẻ nói: “Cuối cùng cũng có thể cùng gia đình ăn cơm rồi.”
Sau bữa trưa, hơn một giờ mà đã không thể ra ngoài được, thậm chí luôn phải đóng cửa sổ và kéo rèm. Hiện tại trời nóng như lửa đốt.
Máy điều hòa đã được bật lên, mọi người đều đã ngủ trưa, Kiều Thanh Thanh trong lúc mơ màng nghe thấy có người gọi mình, cô sững sờ mở mắt ra, phát hiện người gọi mình là Thiệu Thịnh An.
“Mấy giờ rồi anh?”
“Hơn năm giờ, em đã ngủ bốn tiếng đồng hồ rồi, không thể ngủ nữa, dậy đi nào, lát nữa còn ăn cơm tối.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây