Thiệu Thịnh An lần tìm trong bóng tối, vuốt ve trán cô: “Anh cảm nhận được, Thanh Thanh ngốc ạ.”
Hai vợ chồng tỉ tê thủ thỉ, sau đó Kiều Thanh Thanh ngủ thiếp đi. Trong giấc mơ, mới đầu chỉ toàn là tiếng băng nứt vỡ, về sau tất cả mọi âm thanh đều biến mất, cô cảm nhận được làn gió mát dịu dàng thổi qua mặt. Trong làn gió mát, cô chìm vào giấc ngủ, ác mộng không quấy nhiễu nữa.
Khi cô tỉnh giấc, trời đã tờ mờ sáng. Cô không đứng dậy vội mà nghe ngóng tình hình bên ngoài trước.
Mở cửa sổ ra, gió sớm cuốn theo hơi ấm chui vào từ khe hở cửa sổ, đưa mùi bên ngoài tới chóp mũi Kiều Thanh Thanh.
Mùi tanh hôi, thối rữa, mùi xác chết… Cái lạnh đóng băng hết thảy sự mục nát, mọi thứ lại lần nữa lên men khi nhiệt độ tăng, ngang ngược khuếch tán về khắp bốn phương.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây