Mẹ Thiệu đi ra, thấy có mấy cái hố lớn xuất hiện ở tòa nhà bên cạnh, hố còn đang tăng kích thước, băng tan không ngừng nện xuống miệng hố, tạo ra những tiếng va chạm giòn giã.
“Trời đất ơi, cửa vào những đường hầm đã bịt kín kia cũng sụp cả rồi.” Mẹ Thiệu chộp lấy tay con trai, trong mắt lấp kín nỗi hoảng sợ.
Những tầng bị ngập trong khu nhỏ sớm đã bị người đi tìm vật liệu men theo đường hầm đào rỗng lấy các sản phẩm gỗ bên trong. Về sau để đảm bảo an toàn, đường hầm một lần nữa được chôn vào khối băng, đổ đầy nước để đóng băng thành đá. Các gia đình đều có con nhỏ, để con cái được an toàn, bọn họ bịt đường hầm rất kín, mấy người lớn nhảy tới nhảy lui cùng lúc cũng không vấn đề gì.
Thế nhưng vào giờ phút này, những đường hầm bị đào ra đó lại tan vỡ đầu tiên, còn kéo cả những lớp băng xung quanh sụp đổ theo như một đống hố đen khủng bố tham lam cắn nuốt. Khó tưởng tượng được nếu đúng lúc này có người đang ở gần đấy thì sẽ bị nuốt tới nơi đâu.
“Đừng nhìn nữa, Phi Phi cũng qua đây phơi quần áo cùng đi.” Kiều Thanh Thanh nói: “Để con đi lau chùi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây