Vị bác sĩ già hơi động lòng, bà hơi do dự: “Lúc cô không phải đi làm thì cô có thể dạy cháu. Cháu có sữa bột không, hay là gạo cũng được.”
Cháu gái của bà mới vừa đầy tháng mà con dâu bà không có dinh dưỡng nên không đủ sữa. Đồ tiếp tế cứu trợ đều phát dựa vào thẻ căn cước hoặc là hộ khẩu, cháu gái bà tạm thời chưa cho được vào trong hộ khẩu nên không được nhận thực phẩm. Đồ tiếp tế của mọi người trong nhà có lúc là bánh quy, mỳ ăn liền, thỉnh thoảng mới có gạo. Phải tiết kiệm gạo nên nấu thành cháo cho con ăn, dinh dưỡng của đứa trẻ căn bản là không theo kịp, đứa bé đầy tháng so với lúc mới sinh không khác biệt lắm, gầy ốm khiến người khác đau lòng.
Kiều Thanh Thanh giả vờ khó xử: “Cô để cháu nghĩ cách.”
Vị bác sĩ già than thở: “Không sao. Thời gian này mẹ cháu nằm viện, nếu như lúc cháu học có vấn đề gì khó khăn thì có thể tới hỏi cô. Bây giờ tình hình không ổn định, cháu còn có sức học tập là chuyện tốt. Con người mà, chuyện học hành là chuyện cả đời, học tập là chuyện tốt.”
Ngày hôm sau, Kiều Thanh Thanh xách theo nửa túi gạo tới: “Sữa bột thì mấy hôm nữa mới có, nhưng nhất định cháu sẽ lấy cho cô.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây