“Nhiệt độ này là đủ rồi, trời vào thu ban đêm cũng chỉ tầm mười hai đến mười sáu độ.” Thiệu Thịnh An gọi cô lên giường.
“Em không ngủ được, anh ngủ trước đi.”
Thiệu Thịnh An xuống giường dắt cô về: “Trên giường có chăn ấm nệm êm, cho dù em không ngủ được cũng đừng đứng trên đất như thế.”
Hai vợ chồng vừa nằm xuống thì nghe loáng thoáng dưới lầu có tiếng khóc, chỉ là cửa sổ đóng chặt quá, âm thanh nghe không rõ lắm.
“Vừa rồi mẹ hỏi anh, anh không nói kỹ đúng không?” Kiều Thanh Thanh nhẹ giọng hỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây