Bên trong gara giống như một siêu thị, xung quanh tối om, và ngay cả đèn pha cũng không chiếu tới được khu vực đó, thế là tối như bưng.
Trong bóng tối A Triều và Kỷ Ninh Tâm đều có thể xác định được phương hướng, cho nên Dương Nhẫm Nhiễm lại một lần nữa đi vào giữa, ngoài ra xung quanh rất yên tĩnh, nó yên tĩnh đến mức có chút buồn rầu, hơn nữa nó còn khiến tim mọi người đập nhanh hơn, và còn có một chút hoảng sợ không biết tên đang lan ra.
Dương Nhẫm Nhiễm cảm thấy có chút kỳ lạ, rõ ràng vừa rồi trong siêu thị vẫn là tối đen như mực, nhưng sao bóng tối thì vẫn như cũ, nhưng cảm giác vừa rồi lại không còn nữa, hiện tại trái lại cô ấy lại cảm thấy toàn thân ớn lạnh, như thể ở nơi sâu thẳm trong bóng tối ở bãi đậu xe, đang có cái gì đó nhìn chằm chằm vào cô ấy...
Kỷ Ninh Tâm tự nhiên cảm nhận được những gì Dương Nhẫm Nhiễm có thể cảm nhận được, thế là đã dùng sức mạnh tinh thần bao trùm xung quanh lại, trong bóng tối, có thứ gì đó dài mềm mại chậm rãi lướt qua trần gara, và lặng lẽ đi đến phía sau bọn họ.
Đó có phải... là một loại thực vật dây leo nào đó không?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây