Dương Nhẫm Nhiễm cảm thấy mình rất tệ, ngày xưa mỗi lần về quê, luôn than phiền với Kỷ Ninh Tâm về ông Dương, nói mẹ mình ngu hiếu…
Cô ấy cầm điện thoại khóc không thành tiếng, Kỷ Ninh Tâm ngồi xuống trước mặt cô ấy, khẽ vỗ vai an ủi cô ấy, sau đó ánh mắt bình tĩnh nói với cô ấy: “Nói cho mẹ cậu, sáu giờ sáng ngày mai, chỉ cần mưa đen tạm thời ngừng lại, chúng ta sẽ đi đón bà ấy ngay. Nhớ, mặc kệ đợt ngừng mưa này ngắn hay dài, chúng ta đều sẽ đi.”
“Ừm!” Dương Nhẫm Nhiễm dùng sức gật đầu.
Kỷ Ninh Tâm dặn dò xong, lại đứng lên nhìn về phía ba và anh cả.
Lộ Đình Phong đang ôm cánh tay dựa lên vách tường hành lang nói chuyện với Lộ Hữu Vi, thấy cô đi tới, nghiêng đầu nhìn cô, như đang đợi cô nói chuyện.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây