Triệu Côn Bằng ở trong căn cứ biết được ba mẹ đã trở về Cảng Thành thì không thể chờ được, cậu bé sống chết muốn quay trở về Cảng Thành để gặp ba mẹ, và em trai, em gái.
Bởi vì Triệu Côn Bằng, Triệu Trăn Trăn suýt chút nữa đã không che giấu được chuyện mình có ba đứa con.
Cũng may cuối cùng Ngụy Minh đã tới, nếu không đã bị xử phạt.
Vì chuyện này, Ngụy Minh đã bị Lâm Xảo Vân phê bình nhiều lần.
Làm ra chuyện như vậy, không biết tương lai sau này của Ngụy Minh và Triệu Trăn Trăn sẽ như thế nào?
Có điều Ngụy Minh nghĩ rất thoáng, nếu thật sự bị xử phạt vì chuyện này, thì cứ xử phạt đi!
Cũng may Triệu Thiết Trụ chưa biết chuyện này, còn có thể giấu diếm một khoảng thời gian.
Bên này, Nguỵ Minh còn chưa ở nhà được một tháng thì đã bị một nhiệm vụ khác của tổ chức gọi đi rồi.
Ngụy Minh rất quen thuộc với rừng nguyên sinh, rất nhiều nhiệm vụ ở đó đều thích hợp để anh ta làm nhất.
Lần này, anh ta tự mình rời đi và không mang theo Triệu Trăn Trăn.
Nguyên nhân chính là do Lâm Xảo Vân không đồng ý chuyện Triệu Trăn Trăn vừa sinh con xong đã đi làm nhiệm vụ.
Lần này Ngụy Minh đã đi được một tháng và không có tin tức gì cả.
Lần trước, Ngụy Minh đi một tuần không có tin tức, Triệu Trăn Trăn liền biết Ngụy Minh đang gặp nguy hiểm nên mới đi tìm.
Lần này, một tháng đã trôi qua, Triệu Trăn Trăn không thể chờ ở nhà, trong lòng cô ấy loạn tùng phèo vô cùng bất an, lúc trước khi Ngụy Minh đi làm nhiệm vụ cô ấy cũng không có cảm giác như vậy.
Lâm Xảo Vân nhìn thấy con gái đã cho đứa trẻ bú sữa lên tới mũi không biết bao nhiêu lần.
“Trăn Trăn, nếu con lo lắng cho cậu ta như vậy, vậy thì đi tìm cậu ta đi, để đứa nhỏ cho mẹ.
“Mẹ.
“Đừng nói nữa, đi nhanh đi! Mẹ thật sự không muốn nhìn thấy gương mặt đó của con.
Mẹ cũng là một người từng trải nên mẹ biết trong lòng con muốn cái gì.
Đi đi! Con và cậu ta không thể tách rời, vậy thì đi tìm cậu ta đi, đứa trẻ sẽ ở lại đây, mẹ và lão tổ tông sẽ giúp con chăm sóc, chuyện gì mẹ cũng có thể theo con, tuỳ ý cho con và cậu ta giày vò như thế nào, thế nhưng con không thể nghĩ đến việc mang hai đứa bé đi.
“Mẹ, con xin lỗi nhưng trong lòng con rất khó chịu, sẽ không có chuyện Ngụy Minh không gửi tin tức cho con trong một tháng.
Chắc chắn là anh ấy đã xảy ra chuyện gì rồi.
Điều mà Triệu Trăn Trăn không biết, Ngụy Minh đột nhiên thêm một cộng sự vào nhiệm vụ này.
Cũng bởi vì người cộng sự này, anh ta đã bị phản bội, vàa lúc này Nguỵ Minh đã bị bắt lại và nhốt vào một phòng đặc biệt trong ngục giam.
Khi Triệu Trăn Trăn trở lại rừng rậm, cô ấy nhận được tin tức Ngụy Minh bị bắt.
Một người đàn ông lợi hại như vậy tại sao lại bị bắt? Trong này rốt cuộc đã có chuyện gì đã xảy ra.
Trong lòng Triệu Trăn Trăn rất lo lắng, cũng may cô ấy đã nhìn thấy ký hiệu mà Nguỵ Minh để lại cho mình, cô ấy đã tìm thấy nơi anh ta đang bị giam giữ.
Nguỵ Minh đã bị bắt trong một tháng, mỗi ngày đều bị tra tấn dã man, tay anh ta bị còng tay bằng còng tay nặng trĩu.
Mắt cá chân anh ta được cố định, còn có năm người đàn ông cầm súng máy theo dõi anh ta hai mươi tư giờ một ngày, đến cả cơ hội chạy trốn của anh ta cũng không có.
Ngày đó cũng là do anh ta quá sơ suất, vừa trở về liền nhận được tin phía trên đã sắp xếp cho anh ta một cộng sự, nói là cộng sự nhưng thực ra là một người phụ nữ có nhiệm vụ khác, cần anh ta hộ tống.
Kết quả là anh ta vừa tiếp cận người phụ nữ kia, chưa kịp nói một câu nào thì đã bị một đám kẻ địch bao vây.
Sau đó, anh ta đã bị đưa đến ngục giam này và bị canh gác nghiêm ngặt.
Kẻ địch muốn biết những thứ dược phẩm kia cụ thể là món đồ gì từ miệng anh ta.
Ngoại trừ tra tấn dã man, mỗi ngày chỉ cho anh ta ăn một chút gì đó, uống một chút nước, hỉ cho anh ta ngủ một tiếng mỗi ngày, mọi cử động của anh ta đều bị theo dõi cả ngày.
Ngụy Minh không biết ai lại kiên nhẫn với anh ta như vậy, không phải giết anh ta, mà lại giữ anh ta lại.