Quách Lâm im lặng.
Ông ta vẫn chậm một bước, lẽ ra ông ta phải ra tay ngay buổi tối ngày bác sĩ này chuyển đến.
“Sao nào? Ông hối hận vì đã hành động quá chậm sao?
“Hừ, bớt nói nhảm, kể hết những gì mà ông biết đi! Đừng để tôi phải lãng phí thuốc.
Quách Lâm nhắm mắt lại, lúc mở ra lần nữa sắc mặt ông ta cũng đã thay đổi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây