Trình độ văn hóa của Lưu Diệu Văn không cao lắm, làm đoàn trưởng cũng phải học tập một chút, anh ấy vẫn biết một chút về súng.
“Tên nhóc này, đây là cậu thông suốt rồi! Lợi hại nha! Đợi lát nữa tôi liền nộp lên, vừa lúc Tư lệnh cũng ở đây, để ông ấy xem.
Lưu Diệu Văn nhìn Triệu Thiết Trụ trước mặt mà trong lòng có chút chua chua.
Tình huống của Triệu Thiết Trụ anh ấy cũng biết đến, nếu không phải trời xui đất khiến thì người này hẳn đã là đoàn trưởng, thậm chí đi xa hơn.
Nhưng bây giờ bắt đầu cũng không chậm, anh còn trẻ còn có rất nhiều cơ hội.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây