Triệu Thiết Trụ ăn uống đến tận mười giờ đêm mới về, lại còn say khướt. Thấy Lâm Xảo Vân đã ngủ, anh không dám làm phiền, chỉ tự rót nước nóng uống. Tuy say nhưng Triệu Thiết Trụ vẫn còn khá tỉnh táo. Anh vệ sinh cá nhân sạch sẽ rồi mới lên giường.
"Sao anh uống đến tận giờ mới về? Em còn tưởng anh bị cô bạn học giữ lại không cho về đấy."
"Sao có thể chứ." Nghe vợ nói vậy, Triệu Thiết Trụ giật mình tỉnh cả rượu: "Vợ à, trời đất chứng giám, anh với Lưu Phượng Kiều không thân thiết gì đâu."
"Không thân? Không thân mà người ta vì anh trì hoãn hôn nhân đến giờ? Không thân mà người ta vì anh mà lấy Cao Chiến Vân? Anh nghĩ cô ta lấy Cao Chiến Vân vì cái gì? Chẳng phải là để được gần anh hơn sao? Không thân mà hôm nay cô ta ra tận cửa đón anh? Không thân mà cả buổi tối cô ta chỉ nói bóng gió châm chọc em? Còn thân đến mức nào nữa?"
"Vợ à, em nghĩ nhiều quá rồi. Chuyện đó không thể nào xảy ra đâu. Cô ta cũng có lòng tự trọng chứ. Hơn nữa cô ta đã lấy chồng rồi, mình đừng suy nghĩ lung tung."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây