Ba của Từ Hữu Ngọc tuy rằng đối xử với cô không quá tốt, nhưng cô ấy lớn lên ở thị trấn và chưa bao giờ lên núi đốn củi.
Đối với người khác mà nói đây là chuyện rất đơn giản, nhưng Từ Hữu Ngọc lại cảm thấy rất hiếm lạ.
Sau khi thức dậy vào buổi sáng cô ấy kéo Lâm Xảo Vân hỏi cái này hỏi kia, rất hưng phấn.
Nông Tiểu Mai: “Tớ nói này Từ lão nhị, người biết cậu đi đốn củi, người không biết chắc tưởng là cậu muốn đi dạo chơi ngoại thành, cậu đi đâu cũng có nhiều vấn đề vạy à? Nếu lúc đó cậu không hiểu thì cứ đi theo tớ, như vậy là được rồi chứ!
“Cắt, cậu được chứ? Nhìn cậu gầy gầy ốm ốm như vậy mà có thể đốn củi, cậu sẽ không bị dao chẻ củi làm cho bất động chứ! Lão đại nói, thứ bảy và chủ nhật này chúng ta phải đốn đủ củi cho cả mùa đông. Cậu sẽ không gây cản trở chúng tớ chứ!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây